Thứ Tư, 31 tháng 10, 2018

Dục Uyển Chương 1 - 5

Dục Uyển - Chương 1: Hồ Ly Chín Đuôi

Trong tất cả các loài yêu quái thì có một loại mà ai nghe tên cũng chán ghét miệt thị, đặc biệt là nữ nhân.

Đó chính là hồ ly tinh…

Trong giới Hồ yêu thì cũng phân làm nhiều loại, chia làm nhiều đẳng cấp. Nhưng cao cấp nhất, xinh đẹp nhất, quyến rũ nhất và cũng dâm đãng nhất chính là hồ ly Bạch Thiện.

Bạch Thiện chính là đại mĩ nhân trong giới Hồ yêu, ả sở hữu khuôn mặt ngây thơ như thiên sứ, thân hình thì bốc lửa gợi tình như một yêu nữ, mà bất kỳ nam nhân nào vừa nhìn thấy chỉ nghĩ ngay đến chuyện làm tình.

Nhưng tạo hóa cũng quá ưu ái cho Bạch Thiện, bao nhiêu cái “nhất” đã giành hết cho ả, còn tặng thêm cho ả một mùi hương đặc biệt chẳng khác nào xuân dược. Kỳ diệu nhất là khi hoan ái hương thơm lại càng mãnh liệt hơn, làm nam nhân mất đi kiểm soát.

Cũng vì vậy mà những nam nhân từng ân ái qua Bạch Thiện, sẽ phải quỳ lụy dưới chân ả như một nô lệ, ngoại trừ ả ra thì không còn hứng thú với bất kỳ nữ nhân nào khác. Có thể nói cuộc đời của Bạch Thiện quá hoàn mĩ, nhưng nam nhân mà Bạch Thiện chọn lần này có thân phận rất đặc biệt là người đứng đầu trong giới Hồ yêu. Yêu vương, nên có chút rắc rối.

Lão si mê thân thể của Bạch Thiện, ngày đêm quấn quýt bên ả. Hai người còn rũ nhau bỏ trốn đến một nơi yên tĩnh, để hưởng lạc thú trần ai.

Đông Lạc Tây.

Cảnh vật như chốn bồng lai. Thảm cỏ xanh mướt chạy dài khắp bốn phía, dưới hồ cá vàng tung tăn, trên cao từng đàn bướm ong chập chờn bay lượn và ở giữa rừng hoa quý…

“ Á..a…!!!”

“ Tiếp tục…đừng dừng lại….Á..a…!!”

Mái tóc đen mượt như tơ lụa đang tán loạn trên bãi cỏ, thân thể trắng muốt mịn màn của Bạch Thiện càng thêm dụ người, cái mông tròn trịa vểnh cao, đôi gò bồng đảo cũng lắc lư theo cái mông nhịp nhàng với từng luật động của Yêu vương.

Từ phía sau ả, dục vọng to lớn đang hì hục đâm vào hoa huyệt đầy xuân thủy của Bạch Thiện. Mồ hôi trên trán của Yêu vương từng giọt liên tục chảy xuống theo cái cái mông tròn trịa của ả.

“ Á..A…A.!!”

“Tiểu bảo bối! ta có làm nàng sướng không”

Hai tay lại không hề rảnh rỗi, lão níu lấy nơi mềm mại nhào nặn. Mỗi lần lão rút ra lại ấn sâu vào làm cho ả sướng quá mà hét lên.

“Sướng….rất sướng…..Á…A..!!!…đâm mạnh vào….á…á..!!!”

Những đàn bướm khắp nơi đều bay tới chỗ Bạch Thiện và Yêu vương, làm lão phân tâm mãi nhìn theo đàn bướm.

Từ lâu lão đã nghe trong giới Hồ yêu đồn đại về mùi hương thần kỳ này. Mỗi khi Bạch Thiện trong trạng thái hưng phấn, cơ thể sẽ toát ra mùi hương ngọt ngào thu hút ong bướm, không chỉ vậy, nó còn khiến cho nam nhân như bị trúng xuân dược, lửa dục toàn thân bốc cháy. Chính là cảm giác của lão lúc này.

“Đúng là danh bất hư truyền” Yêu vương thầm nghĩ

Yêu vương lật mạnh người của Bạch Thiện lại, để ả nằm ngửa trên đất. Hai đôi tay hữu lực của lão tách hai đùi của ả dang rộng ra hết cỡ, nơi tư mật hoàn toàn bị phơi bày trước đôi mắt đầy dâm dục của lão, xuân thủy đang chảy ra như thác.

Lão nuốt nước bọt ực ừng, mặt nóng, tai đỏ…

Yêu vương cúi người xuống, úp mặt vào nơi đang chảy ra những dòng xuân thủy của Bạch Thiện, đầu lưỡi của lão từ từ tiến sâu vào trong, nhẹ nhàng khuấy động làm cho ả sướng run lên, xuân thủy lại chạy ra như nước lũ không gì ngăn lại.

Yêu vương đưa miệng vào mút lấy, nuốt sạch xuân thủy đang chảy ra từ huyệt động của Bạch Thiện.

“ Ưm…m..!!!”

Bạch Thiện vì quá sung sướng ả ưỡn ngực, no đủ mềm mại lại vểnh lên, hai nhũ hoa hồng thuận mê người nhô cao ngạo nghể trong nắng mai, ả một tay vuốt ve lấy ngực, một tay lại ấn đầu của yêu vương xuống giữa hai chân mình, để cho lão mút càng sâu đem đến cho ả nhiều khoái cảm hơn nữa.

Dâm thủy dù bị yêu vương hút rất nhiều nhưng không vì vậy mà ít đi, trái lại còn chảy nhiều hơn. Lão cầm lấy dục vọng đang cương cứng đâm mạnh vào hoa huyệt của Bạch Thiện một lần nữa.

“ Á…á…a.!!!”

“tiểu mỹ nhân! nàng đúng là vưu vật của ông trời….Ha…a..”

“Áh..h..h..!!!”

Giữa lúc hai người đang cao trào nhất thì lại có người đến.

“Cộp…cộp…!!!”

“Yêu hậu! hai người họ đang ở đằng kia, chính mắt tôi nhìn thấy…con hồ ly tinh đó kéo Yêu vương đến đây”

Yêu hậu bụng to dạ chữa sắp đến ngày sinh nở, lữa giận điên cuồng đều bộc lộ hết lên mặt.

“đi”

Bà hùng hổ đi tới, theo sau mấy chục Yêu nữ và mười mấy Yêu nam. Hỏa khí từ người bàn đang lan tỏa khắp nơi, mỗi bước đi cây cỏ nơi đó đều úa tàn.

“khốn kiếp!”

Yêu hậu bước tới lôi yêu vương ra và tát cho lão một bạt tay như trời giáng.

“Chát..t.!!!”

Yêu vương vội vã mặc y phục vào, bộ dáng khúm núm lép vế trước Yêu hậu.

“Mị nhi! sao..sao nàng lại đến đây”

“sao tôi không thể đến, có phải đã phá hỏng việc tốt của lão”

Mặc dù rất nể sợ vợ nhà nhưng lão đã lún quá sâu, không thể thiếu Bạch Thiện, nên bạo gan bước đến cầu xin yêu hậu.

“Mị nhi! ta và Tiểu Thiện thật lòng yêu nhau, nàng có thể tác hợp cho chúng tôi được không”

“Câm miệng”

Yêu vương vừa mở miệng lại bị Yêu hậu mắng, lão sợ đến ngậm miệng lại.

“lão còn mặt mũi nói ra những lời vô liêm sĩ như vậy sao”

Yêu vương sợ vợ có tiếng, còn Yêu hậu là một bà la sát nổi danh. Dù nói Yêu vương đứng đầu Hồ yêu nhưng quyền lực thật sự là thuộc về Yêu hậu, tất cả mọi việc trong Hồ yêu lão phải thông qua Yêu Hậu trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào.

Điểm mấu chốt của tất cả sự nhường nhịn này là vì yêu thuật của lão không bằng Yêu hậu. Cho dù lão muốn phản kháng cũng không có cái năng lực đó.

Nhìn ánh mắt lưu luyến của lão giành cho Bạch Thiện thì máu ghen lại nổi dậy.

“thật lòng yêu nhau…ha..a..!!! ta cũng muốn xem thấy cái thật lòng mà lão nói thật ra thế nào”

****hết chương 1****

Dục Uyển - Chương 2: Đệ Nhất Dâm Đãng

Dù là Tiên, Yêu, hay phàm nhân đều không thoát khỏi sự ghen hờn đố kỵ Đặc biệt là lúc này đây, tận mắt nhìn thấy phu quân mình trần truồng cưỡi lên người của một nữ nhân khác.

Dục vọng hàng đêm chỉ để phục vụ riêng mình, bây giờ lại đi thỏa mãn cho nữ nhân khác. Yêu hậu cảm thấy ức, hận, tức, muôn vạn cảm xúc đan xem chỉ muốn xé nát hồ ly Bạch Thiện. Nhưng bà còn thứ hay hơn để làm.

“Tiểu Thiện! ngày thường ngươi đã quen được nam nhân phục vụ, chắc chưa nếm qua mùi vị phải phục vụ cho người khác”

Yêu hậu nhếch miệng cười nhìn Bạch Thiện. Sau đó lại hướng cái nụ cười sởn gai óc này sang những nam yêu bên cạnh bà.

“Trong số các ngươi… có ai muốn được đệ nhất mỹ nhân Hồ yêu phục vụ không..thì hãy bước ra “

Thật ra bọn họ đã thèm khát Bạch Thiện từ lâu nhưng ả như tiên nữ trên cao, còn họ là phàm phu tục tử nào dám mơ tưởng. Bây giờ được Yêu hậu cổ võ, cơ hội tốt hiếm có này, nếu không tận dùng thì đợi tới khi nào.

Đám nam yêu nhìn thấy cơ thể gợi cảm chết người của Bạch Thiện, no đủ căng đầy tròn trịa với khe rãnh mê người cùng nhũ hoa ướt át dụ tình, bên dưới …eo nhỏ phẳng phiu trơn mịn và đôi chân thon dài, họ có thể nhìn xuân thủy dạt dào lênh láng.

“ Ực..c..!!!”

Tất cả cùng lúc nuốt nước bọt ừng ực, nam căng bên dưới đã ngốc đầu từ lâu, muốn xuyên thẳng qua đũng quần đâm vào cái khe nhỏ đang mời gọi của ả.

Mười mấy nam yêu cùng lúc tiến lên phía trước, hành động cuồng dã và rất nhiệt tình, tất cả y phục trên người đều bị họ cởi sạch sẽ. Toàn thân trần trụi đi đến trước mặt Bạch Thiện.

Trước khí thế bừng bừng của họ Bạch Thiện cảm thấy hoảng sợ. Cho dù ả rất thích nó nhưng mười mấy người xâm nhập cùng lúc, không phải sẽ chơi chết ả sao.

“ Tránh ra..không được tiến lại…tránh ra….” Bạch Thiện vừa hét, vừa đạp, vừa đẩy đám nam yêu.

“các ngươi có phải làm nam nhân không, ngay cả một nữ nhân cũng không khống chế được…còn không mau bắt nó lại” Yêu Hậu tức giận, trước sự lề mề chập chạm của đám nam yêu.

Cả đám như hổ đói nhảy bổ vào Bạch Thiện. Ả lập tức xoay đầu bỏ chạy nhưng bị đám nam yêu bắt được dễ dàng, họ nắm lấy hai chân của Bạch Thiện, kéo lê ả trên đất.

“ư..thả ta ra..lũ khốn các ngươi” Bạch Thiện hét lên.

Sau khi giữ được Bạch Thiện, họ liền đè ả xuống đất. Vô số cánh tay chạm vào cơ thể Bạch Thiện, kẻ thì bóp vú, người thì mút nhũ hoa, những người khác thì xem chỗ nào còn trống mà chen tay vào chiếm tiện nghi.

“Ưm…m….!!!”

Nhưng khá là bất ngờ, mọi người đều trố mắt. Thử nhìn vào dáng vẽ động tình và tiếng rên rĩ của ả, ai có thể nói ả đang bị hấp diêm đây.

“Ha..a…!!! thì ra thật lòng yêu nhau của lão là thế này sao…ha.a..!!!” Yêu hậu nhìn sang Yêu vương cười ngạo nghễ.

Yêu vương bất lực xoay mặt đi chỗ khác không muốn nhìn thấy bộ dạng dâm đãng này của Bạch Thiện. Sau khúc dạo đầu kéo dài, họ đã thành công khiến cho ả hứng tình. Bọn họ lại kéo ả dậy, để cho ả quỳ trên đất.

Dục vọng to lớn dài ngoằn đâm thẳng vào miệng của ả, rồi liên tục rút ra đâm vào, nam yêu nắm lấy đầu của Bạch Thiện kề sát vào nam căn của hắn, hưởng thụ khoái cảm đê mê, hắn rống lên rồi bắn hết tất cả tinh dịch vào miệng của ả.

Nam căn của hắn vừa rút ra, không cho Bạch Thiện thời gian để nghỉ ngơi lại có một cái khác thế vào. Cứ như vậy suốt mấy canh giờ Bạch Thiện đã tiến hành khẩu giao cho mười mấy tên nam yêu.

Bên dưới ả lại đang chảy ra xuân thủy không ngừng, cảm giác ngứa ngái trống trải muốn được lấp đầy, cái mông tròn trịa lại vểnh lên cao đông đưa, muốn được an ủi.

“cho ta đi…” Bạch Thiện lên tiếng

Ả nhìn những côn thịt trước mặt với sự khao khát, rất muốn được một trong những cây gậy này đâm vào bên dưới để lấp đầy sự trống trãi.

Thật ra bọn họ nhịn cũng rất khổ sở, cũng giống như Bạch Thiện nhưng lại không được phép vì đó là lệnh của yêu hậu, chỉ muốn Bạch Thiện phục vụ họ, chứ không để cho họ thỏa mãn ả.

Bạch Thiện chỉ có thể dùng tay tự an ủi mình trong lúc tiến hành khẩu giao cho đám nam yêu. Nhưng làm sao cũng không thể thỏa mãn cơn khát tình.

“Ưm…m..Cho…ta..ta rất khó chịu”

Bạch Thiện xấu hổ cầu xin những kẻ ả vốn khinh rẻ, ngày thường những kẻ này dù muốn chạm vào cái móng chân của ả cũng khó, nhưng lúc này ả lại cầu xin họ chơi mình, thật rất nhục nhã nhưng vẫn rất muốn.

Ả liên tục chuyển động cặp mông để mời gọi, hai cặp vú cũng vì vậy mà lắc lư không ngừng, khuôn mặt và cả người ả đều là tinh dịch, đôi mắt mơ nỉ non cầu xin.

“Làm ơn cho ta..cho ta…”

Cảnh tượng dâm mị khiến người ta phải nóng mặt, con người dâm đãng của Bạch Thiện càng khiến cho họ kinh tởm chán ghét. Nhưng đám nam nhân lại như bị thôi miên trước đôi mắt “trong sáng ma mị” này, chỉ muốn đến thỏa mãn cơn khát của ả.

Yêu vương vô thức mà đi đến bên ả, giữa đường bị Yêu hậu kéo về.

“Lão muốn chết hả….lão mà bước qua đó, ta sẽ hủy đi thứ đang dư ra trên người lão ngay lập tức, lão có tin không”

Yêu vương sợ quá lấy tay che đi hạ bộ, khúc thịt đang ngẩn cao đầu của lão vừa vẹn lại là bộ phận đang dư ra lúc này.

Yêu hậu càng tức giận, muốn cho Yêu vương nhìn thấy nhiều hơn dáng vẽ dâm đãng của con hồ ly tinh đó hơn nữa,.

“Không phải ả đang cầu xin các người sao, còn không qua đó mà giúp ả” Bà nhếch miệng cười

Nghe được sự cổ võ của Yêu hậu, bọn họ liền nhào tới. Nam yêu lập tức đè Bạch Thiện xuống đất, kéo hai chân ả banh ra, đem nam căn nóng hổi đâm thẳng vào, lần nào cũng khiến ả hưng phấn hét lên.

“ Á…a…!!! “

Tiếng rên rĩ của Bạch Thiện khiến cho tất cả nữ yêu ở đây đều khinh bỉ. Đúng là đệ nhất dâm đãng, có ai như con Bạch Thiện này bị người ta cưỡng không cầu cứu, còn van xin người cưỡng ả đi. Ả chính là nổi xấu hổ của Hồ yêu, không, là nổi xấu hổ của toàn nữ nhân trong tam giới.

Còn những nam yêu khác, nhìn thấy mà huyết khí dâng trào, nam căn chướng đau chỉ muốn đá tên đồng bọn chậm chạp ra, để được đâm vào cái khe suối giữa hai chân Bạch Thiện.

Khi Bạch Thiện hưng phấn nhất cơ thể lại tỏa ra một mùi hương mê người, nam yêu ngửi được mùi xuân dược, cả người như rồng như hổ, sức lực tràn trề. Côn thịt càng hùng dũng hơn, cứ đâm liên tục không ngừng, cảm giác cực khoái này khiến hắn không muốn nhường Bạch Thiện cho bất kỳ ai.

Những người khác đã không thể chờ được nữa, bọn họ chạy tới đá hắn văng ra, đem nam căn gấp gáp đẩy vào người của Bạch Thiện, bắt đầu luật động.

“ A….A…!!! Thật sảng khoái” hắn hét rống lên.

“mùi vị của nàng thật tuyệt”

Hắn vừa đút vào đã bị chìm sâu trong nhục dục đê mê. Cứ như vậy mà mười mấy tên còn lại cứ thay phiên nhau chơi Bạch Thiện đến ngất lên ngất xuống, đến ả phải hôn mê bất tỉnh.

Từ sau lần đó thì những nam yêu có phần tham gia đã trở thành tù binh của Bạch Thiện. Bọn họ không còn ham muốn với bất kỳ nữ yêu khác, chỉ muốn mỗi thân thể Bạch Thiện.

Cứ mỗi khi chạm vào nữ nhân khác họ lại nhớ đến mùi hương của Bạch Thiện, là điều mà Yêu Hậu không thể ngờ tới.

Nam nhân trong Hồ tộc vốn đã rất ít, bây giờ họ chỉ biết đến ả, không để ai trong mắt. Bạch Thiện lại trở thành cái gai trong mắt của tất cả nữ yêu, họ không còn cách nào khác, đành phải cầu cứu Yêu hậu giải quyết Bạch Thiện.

**** hết chương 2*****

Dục Uyển - Chương 3: Trục Xuất Dâm Phụ, Nhân Gian Đại Loạn

Cung Hồ yêu

“Hu…u..!!! Yêu hậu xin người làm chủ cho chúng tôi”

“ Hu…u…!! “

Trời chưa sáng mà đại điện Hồ yêu đã tràn ngập người, tất cả yêu nữ khóc lóc quỳ dưới điện, đôi mắt thâm quần và khuôn mặt vàng vọt của họ suýt chút nữa đã dọa chết Yêu Hậu.

“Yêu hậu! người phải giúp chúng em…con Bạch Thiện đó quá hống hách, coi thường chúng em” Hồng yêu lên tiếng

“Ả dựa vào sắc đẹp mà quyến rũ hết nam nhân trong tộc Hồ yêu, bây giờ bọn họ chị biết mỗi Bạch Thiện” Lam yêu lên tiếng

“Chỗ của ả bây giờ toàn là mỹ nam, tất cả nam yêu trong tộc đều chạy đến nhà ả” Cẩm yêu lên tiếng

Tệ nhất là Lục yêu khuôn mặt phờ phạt hốc hác:

“ hai tháng trước nếu người không ra lệnh cho chồng em hấp diêm Bạch Thiện, thì chuyện đã không đến nước này…hu..u..!!!” Nói tới đó Lục yêu lại càng khóc thương tâm hơn.

“Từ sau lần đó….đã hai tháng rồi, hắn…..không chạm đến em..hu..u…!!!”

Yêu hậu đang ăn hạt dẻ phải dừng lại, bà đặt rổ hạt dẻ xuống bàn, rồi giơ ngón tay lên ngoắc Hồng yêu lại gần.

“Chồng của ả là ai, sao ta không nhớ…”

“Chồng ả là cái tên mập nhất trong số tất cả nam yêu hôm đó, gã đã chơi Bạch Thiện đến hai canh giờ, không chịu giao cho mấy gã khác” Hồng yêu lên tiếng

“ Là hắn sao…”

Nhắc đến đó thì Yêu hậu cũng có chút ấn tượng với người này, trong tất cả những nam yêu hấp diêm Bạch Thiện lúc đó thì tên này là xung máu nhất, cứ ôm Bạch Thiện mãi không buông, còn dẫn ả đi trốn để một mình hưởng trọn, cuối cùng bị mấy tên nam yêu khác tìm được, đánh cho một trận bầm dập, cái mặt sưng như cái đầu heo.

“Hu..u..!!! Yêu hậu tất cả là tại người…người phải chịu trách nhiệm giải quyết chuyện này cho chúng em”

Cả đám người lại khóc ầm lên, trách cứ Yêu hậu, làm bà thêm rối.

“Nếu người không bảo tất cả nam yêu hấp diêm Bạch Thiện thì bọn họ cũng không bị ả mê hoặc, từ lúc được làm tình với nó, họ đã không còn muốn chạm vào chúng em nữa”

“ Hu..u..!!! dù họ có làm gì đi nữa, cũng chỉ là đối phó cho qua chuyện….không có tâm gì cả”

Cảnh ngộ này thì Yêu hậu có thể hiểu, bà cũng rất đồng cảm. Tối qua tên sói già ở nhà cũng vậy, chỉ làm có một lần duy nhất đã yếu xìu, lăng đùng ra ngủ, trong mơ còn gọi “Tiểu Thiện“. Lúc đó bà chỉ muốn bóp mũi cho lão chết đi.

Cũng vì phúc lợi hàng đêm của chị em sau này, cũng là bản thân mình. Bà cần phải giải quyết gấp cái con Bạch Thiện này càng sớm càng tốt.

Tối hôm đó trong lúc Bạch Thiện đang cùng mấy gã nam yêu trên giường vận động kịch liệt thì bị người của Yêu hậu tiến vào bắt đi. Ả bị giải đến Nam Thiên Thành là lối vào nhân gian.

Để đảm bảo cho Bạch Thiện không có cơ hội quay trở về Hồ yêu. Yêu hậu đã rút đi yêu cốt của ả, khiến cho Bạch Thiện trở thành một người phàm trước khi ném vào Nam Thiên Thành.

——————

Cõi Hồ yêu từ sau khi vắng bóng Bạch Thiện đã trở nên tốt đẹp hơn, phúc lợi hàng đêm của chị em trong yêu Hồ cũng được cải thiện. Yêu Hậu vì sinh được con trai nên càng được Yêu vương thương yêu, suốt ngày chơi với con trai cũng không còn nhớ Bạch Thiện là ai.

Thế giới của Hồ yêu thì khỏe rồi, nhưng tội cho nhân gian và địa phủ, vì sao ư…

Bạch Thiện tuy đã trở thành người phàm trải qua nhiều kiếp luân hồi nhưng bản tính dâm đãng và hương thơm mê người như xuân dược là bẩm sinh, dù ả có luân hồi chuyển kiếp thì những thứ đó vẫn trường tồn theo thời gian.

Còn tại sao nhân gian và địa phủ đại loạn thì hãy cùng xem lại tình sử chuyển kiếp của ả, mọi người sẽ hiểu.

Kiếp thứ nhất ả đầu thai vào một gia đình nghèo khổ, mẫu thân vì muốn nuôi ả nên phải tái giá cho một thương nhân giàu có, đến năm ả mười bốn tuổi lại quyến rũ cha dượng, làm mẫu thân tức tưởi mà chết, sau đó lại dâm loạn với con chồng, khiến cho chồng hộc máu lìa đời.

Kiếp thứ hai ả may mắn đầu thai vào một gia đình giàu có nhưng yêu đơn phương tỷ phu, đáng tiếc hắn lại là một chính nhân quân tử và người nam nhân trung tình chỉ yêu mỗi tỷ tỷ ả. Bạch Thiện bày kế hủy đi sự trong sạch của tỷ tỷ mình, tỷ tỷ vì ô nhục mà tự vẫn, còn tỷ phu vì thương thê tử nên cũng chết theo.

Kiếp thứ ba ả đầu thai làm thiên kiêm tể tướng, đã gã cho vương gia em, lại đi gian díu với cả hoàng thượng anh. Khiến cho huynh đệ tương tàn, gây ra chiến tranh loạn lạc, tướng sĩ bỏ mạng, dân chúng sống trong cảnh lầm than.

Kiếp thứ tư ả đầu thai làm một công chúa nhưng lại có tình cảm với em trai mình là hoàng đế, tiên hạ thủ di cường, ả hạ dược cướp đi sự trong sạch của em trai hoàng đế . Sau cái đêm xấu số đó, em trai hoàng đế đã không thể bỏ được ả, ngày đêm mê luyến thân thể Bạch Thiện, chìm vào hố sâu loạn luân. Gian tình bị phát hiện, hắn hổ thẹn với thiên hạ nên tự xác.

Cho dù đến n kiếp đi nữa, thì bi kịch vẫn tiếp diễn, tội ác chất chồng…

“Ngưng lại!”

“Diêm Vương! Có chuyện gì sao” Phán quan lên tiếng.

“ta không muốn xem nữa….ả Bạch Thiện này đúng là tội ác tày trời, quỷ thần đều câm phẩn, chỉ biết làm toàn việc xấu”

Trên thiên kính những kiếp luân hồi của Bạch Thiện được tái hiện lại, rõ ràng sắc nét như Tivi led LG, kích thích thị giác người xem. Khiến cho Diêm Đế mặt đã đen lại càng thêm đen. Người tức giận vô cùng, từ lâu đã không còn ngồi yên ở ghế.

Diêm vương bước xuống ghế nhìn các oan hồn vì Bạch Thiện mà chết, oán khí quá nặng nên không thể đi đầu thai, họ đều đang trình diện trước điện Diêm vương để kêu oan.

“Diêm vương, xin người hãy trả lại công đạo cho chúng tôi, cầu xin người”

“Diêm vương! xin người hãy trừng trị con dâm phụ lẵng lơ đó”

Những hồn ma vô gia cư này không thể đi đầu thai cứ vất vưởng khắp nơi, Diêm vương cũng không thể nhốt họ vào địa lao vì số lượng quá nhiều, nhưng để họ đi lại lung tung, lại ảnh hưởng đến mỹ quan của địa phủ. Mọi khi có khách đến chơi lão cũng không biết giấu họ đi đâu.

Diêm đế sau khi nghĩ thông suốt đã đưa ra quyết định.

“Hắc Bạch Vô Thường! hai ngươi mau lên nhân gian… bắt lấy con dâm phụ Bạch Thiện xuống đây trình diện”

“ Dạ!”

*****hết chương 3****

Dục Uyển - Chương 4: Phan Kim Liên Là Gì Chứ

Bạch Thiện kiếp này may mắn đầu thai làm thứ nữ của Hầu phủ, sau đó được gả cho trạng nguyên gia làm chính thê.

Mặc dù ả được sủng ái đến tận trời nhưng sau lần sảy thai một năm trước thì đại phu nói cả đời này không thể mang thai được nữa.

Hàng đêm trạng nguyên gia vẫn tìm niềm vui xác thịt trên cơ thể ma mị của ả, nhưng không thể xem nhẹ việc nối dõi tông đường, không con kế tự chính là tội đại nghịch bất đạo. Trạng nguyên gia lại là người xem trọng chữ hiếu.

Mất ăn mất ngủ suốt mấy đêm, hắn đã quyết định xin phép Bạch Thiện cho hắn lập thiếp và Bạch Thiện đã đồng ý, hắn mừng nhanh chóng tìm người mai mối.

Vài ngày sau trong phủ lại có thêm một nhị phu nhân, là cháu gái họ của thái phó quan. Con người đoan trang hiền thục, lại xinh đẹp nhưng vì thầm yêu trạng nguyên gia từ lâu nên mới cam tâm làm thiếp.

Hai tháng sau, nhị phu nhân có tin hỷ, có lẽ vì sợi dây liên kết giữa phụ tử quá sâu đậm. Trạng nguyên gia ngày đêm đều ở bên nhị phu nhân mà hờ hững chuyện chăn gối với Bạch Thiện.

Nhưng Bạch Thiện cũng không để tâm, vì ngoài hắn ra, còn có rất nhiều người thỏa mãn ả.

Trong phòng.

“ Phu nhân! Người có thể mở rộng chân được không, ta muốn nhìn nó thật kỹ”

Một tên nam nhân to khỏe, cơ bắp lực lưỡng, cơ thể săn chắc đang quỳ giữa hai chân Bạch Thiện, hắn cúi đầu xuống đưa lưỡi vào liếm lấy huyệt động non mềm của ả, xuân thủy chảy ra được gã mút sạch không chừa giọt nào, âm thanh chụt chụt cả tiếng nước chảy ra, khiến cho ngươi nghe thấy đỏ mặt tía tai.

Bạch Thiện khó chịu, nắm lấy đầu hắn kéo ra.

“ Ngươi mút khô hết…lát nữa khi ngươi đâm vào không phải muốn xé rách ta sao… không cho mút nữa”

Nam nhân ngẩn mặt lên nhìn Bạch Thiện mỉm cười tà ác, hắn đưa lưỡi đảo quanh miệng, rồi liếm đi xuân thủy dính trên miệng mình.

“Phu nhân! người không cho ta mút thật sao…”

Bên dưới một ngón tay ấn mạnh vào hạt châu màu hồng ở giữa mật động , thân thể Bạch Thiện dị thường nhạy cảm, xuân thủy lại chảy ra không ngừng.

“ Ưm…m…!!!”

Bởi vì quá sướng nên ả hét lên một tiếng, rồi không còn sức để kháng cự, nằm xụi lơ trên giường để cho tên nam nhân chơi đùa.

Nam nhân xấu xa chỉ tay vào huyệt động non mềm của ả:

“ Ở đây nước nhiều như vậy, sẽ không bị hút hết đâu mà phu nhân lo….để ta no bụng trước, ta sẽ thỏa mãn người…hơn nữa không phải người cũng rất thích được ta mút chỗ này sao”

Nói xong hắn lại cúi thấp xuống, dang rộng hai chân của Bạch Thiện ra, kề miệng vào giữa hai chân ả, đưa lưỡi mút hết dịch ngọt từ suối động.

Xuân thủy của Bạch Thiện giống như một loại xuân dược thượng hạng, càng uống vào thì người hắn lại sinh lực tràn trề, huyết khí sung mãn, cứ muốn mút mãi.Nhưng Bạch Thiện sớm đã không chịu được nữa, cái mông bắt đầu động đậy, ả hét lên:

“ Đừng mút nữa, đút nó vào đi”

Bạch Thiện ưỡn ngực, cái mông đã nhích lên khỏi giường. Nam nhân cả người cũng nóng theo, nam căn đã cương cứng cũng không thể nhịn lâu hơn nữa. Hắn lật ả lại, để cho cái mông tròn trịa đầy đặn vểnh lên cao, từ sau lưng hắn đẩy côn thịt vào, cảm giác được to lớn lắp đầy, rút ra đâm vào, mỗi lần đều sâu đến tận bên trong ả.

Bạch Thiện sung sướng mà hét liên tục

“ Áh…áh …….!!!!”

“Sướng quá…mạnh nữa…đâm mạnh vào…”

“ Áh…áh …….!!!!”

Theo như yêu cầu của ả, nam nhân đâm vào càng kịch liệt hơn.

———————-

Sáng ngày hôm sau.

Bạch Thiện đúng là trời sinh dáng vẻ yêu nghiệt, một cái nhếch môi, một cái đưa mắt đã làm cho tất cả nam đinh trong phủ điên đảo, không có kẻ nào thoát khỏi sự mê hoặc ả.

Sau khi lượn một vòng trong phủ, nhận được vô số ánh mắt si mê thèm khát của tất cả nam nhân, ả rất thỏa thích, đang định về phòng thì lại nghe thấy một đoạn đối thoại nhỏ giữa các nô tì.

“Ngươi thấy nhị phu nhân và đại phu nhân ai xinh đẹp hơn”

Cách đó một bức tường Bạch Thiện nghe được mà nhếch miệng cười.

“Còn phải hỏi, đương nhiên là ta đẹp hơn con nhỏ đó rồi” ả thầm nghĩ trong bụng

Nhưng…..

“Ta thấy nhị phu nhân xinh đẹp hơn, con người dịu dàng thanh cao giống như tiên tử trên trời, còn đại phu nhân…ta thấy lẵng lơ làm sao…” người thứ hai lên tiếng

“Ta cũng nghĩ như ngươi, nhị phu nhân vừa đoan trang lại hiểu ý người, nếu ta là lão gia cũng thích nhị phu nhân hơn là đại phu nhân” Người thứ ba lên tiếng

“Cả tháng nay lão gia đều ngủ ở phòng của nhị phu nhân không phải sao, chắc là đã chán chê đại phu nhân “

Bạch Thiện nghe được mà tức giận, ả không bận tâm phu quân mình có nữ nhân khác, thậm chí hắn có mười mấy thị thiếp đi nữa ả cũng không quan tâm.

Nhưng bọn người hầu này dám nói ả không xinh đẹp bằng con nhị phu nhân đó, còn nói ả lẳng lơ thì không thể nào tha thứ được.

Bạch Thiện nhếch miệng cười, thâm hiểm.

“Nhị phu nhân…thanh cao như tiên tử trên trời sao…để rồi xem…”

———————-

Cũng trong ngay cái đêm đó, khi trạng nguyên gia đi đến phòng của nhị phu nhân như những ngày khác, trên tay hắn còn bưng theo một chén thuốc dưỡng thai.

“ Ưm..m..!!!”

Nhưng chưa bước qua cửa đã nghe thấy tiếng rên dâm đãng của nữ nhân, từ trong phòng phát ra.

“Choang..ng..!!!”

Hắn vừa đẩy cửa vào, nhìn thấy cảnh tượng nóng mặt phía trước thì chén thuốc trên tay đã rơi xuống đất. Trên giường, nhị phu nhân hắn yêu thương, đang trần truồng cưỡi trên người của một thiếu niên, cặp vú mềm mại còn nảy lên liên tục, theo từng cái nhấp nhả của nàng.

Kịch liệt, dâm mĩ là thế nhưng lại chỉ có mỗi một mình nhị phu nhân là động, còn thiếu niên kia vẫn hôn mê không biết gì.

Trạng nguyên gia ngay lập tức nhận ra người đang nằm dưới chính là tiểu đệ đệ của hắn, hai tháng nữa nó mới đủ mười ba tuổi, người mà trạng nguyên gia yêu thương hơn bản thân.

Hắn bước tới, túm lấy tóc của nhị phu nhân lôi xuống giường.

“Tiện nhân!”

“ Chát..t…!!!”

“ Chát..t!!” Trạng nguyên gia tát tới tấp, máu từ miệng của nhị phu nhân chảy ra, ngửi được mùi máu tanh, con người dần tỉnh táo.

“Dâm phụ! sao ngươi dám cưỡng bức đệ đệ ta, nó chỉ là một đứa trẻ, ngươi…ngươi lại làm ra hành động không bằng cầm thú” Hắn giận đến mặt đỏ tai hồng.

“Hu….u….!!! tướng công, chàng nghe thiếp nói…thiếp không biết chuyện gì hết, hồi chiều này đại phu nhân sai người mang canh qua cho thiếp, sau khi thiếp uống canh xong đã trở nên như vậy, trong canh nhất định là có xuân dược”

“Tướng công! xin chàng hãy tin thiếp, người thiếp yêu chỉ có chàng……hu..u..chỉ có chàng mà thôi”

Nhị phu nhân chạy tới quỳ dưới chân trạng nguyên gia, ôm lấy chân hắn cầu xin.

“ Hu…u.!!! chàng phải tin thiếp…”

Trạng nguyên gia nhìn nhị phu nhân khốn khổ lại đáng thương, nên cũng mủi lòng.

“Nàng nói thật”

*****hết chương 4****

Dục Uyển - Chương 5: Hắc Bạch Vô Thường Đến Thăm

Sau khi nghe lời giải thích của Nhị phu nhân, trạng nguyên gia đã mời đại phu đến chẩn mạch cho nàng ta nhưng sau khi đại phu bắt mạch xong thì…

“Chát..t..t..!!!”

“Tiện nhân! Người còn gì để nói…”

“ Tướng công! Thiếp..thiếp không biết”

“ Chát..t.t!!”

Nhị phu nhân chưa biết giải thích sao thì đã nhận thêm một cái tát khác. Kết quả chẩn mạch của đại phu là nhị phu nhân không hề trúng xuân dược nhưng nhị thiếu gia thì trúng mê dược cực mạnh, mãi tới hai ngày sau cậu mới tỉnh dậy, cũng không nhớ chuyện gì đã xảy ra.

“dâm phụ! đi theo ta”

“tướng công! Chàng muốn dẫn thiếp đi đâu”

“đi đâu rồi ngươi sẽ biết”

Trạng nguyên gia bước tới, nắm tóc của nhị phu nhân kéo lê ra khỏi phủ trạng nguyên, ném nàng ra ngoài đường.

“đệ đệ của ta mới có mười ba tuổi ngươi lại cưỡng bức nó, hành động như súc vật…phủ trạng nguyên ta không thể chứa hạng nữ nhân dâm đãng như ngươi…mau cút đi”

“ Hu…u…!!! tướng công, thiếp không có người thân ở Kinh Thành, chàng đuổi thiếp thì thiếp biết đi đâu đây…thiếp còn đang mang thai”

“Rầm..!!!”

Nhị phu nhân vừa bước tới thì hắn lại tung một cước, nàng ngã ra phía sau, một dòng máu đỏ thẳm liền chảy ra giữa hai chân chảy nàng, nhị phu nhân ôm bụng đau đến quằn quại, không thể ngồi dậy nổi.

“tướng công! bụng..bụng… của thiếp…đau quá”

“từ đây về sau người không còn là người của phủ trạng nguyên, biến đi cho khuất mắt ta”

Bạch Thiện hả hê đứng sau cánh cửa quan sát mọi thứ, sau khi nhìn nhị phu nhân ngã dưới đất, mới bước ra, đóng vai một người tốt đại lượng.

“Tướng công! Dù sao muội ấy cũng đang mang thai, chàng không nên nhẫn tâm như vậy” Ả đỡ nhị phu nhân đứng dậy, còn oán trách trạng nguyên gia.

“ Phu nhân! Nàng quá lương thiện, nàng có biết vừa rồi con dâm phụ này đã vu khống nàng, nói nàng hạ xuân dược, gài bẫy hại ả…bây giờ nàng còn muốn nói giúp ả sao” Trạng nguyên gia bước tới kéo Bạch Thiện về.

Nghe được những lời này trong lòng của Bạch Thiện rất sảng khoái, bên tai ả còn nghe thấy những lời xầm xì của mọi người, họ nói ả là người lương thiện, đại bồ tát, còn nhị phu nhân là dâm phụ lẳng lơ.

Bạch Thiện nghe mà mát dạ mát gan, nhưng vẫn giấu đi nụ cười đắc chí vào trong. Tiếp tục làm một người tốt.

“Tướng công! Muội ấy dù sao cũng đang mang cốt nhục của chàng, chàng không nghĩ cho mẹ thì cũng phải nghĩ cho con…chàng đừng đuổi muội ấy ra khỏi phủ mà”

“Phỉ..!!! ta khinh”

Trạng nguyên gia lại tức giận, nhổ ngụm nước bọt vào người của nhị phu nhân.

“Thứ dâm phụ như ả không biết đã gian díu với bao nhiêu gã, đứa con trong bụng chắc chắn không phải là của ta… “”Nhưng mà..” Bạch Thiện lên tiếng

“phu nhân! chúng ta vào trong thôi”

Bạch Thiện còn muốn tiếp tục làm người tốt, nhưng trạng nguyên gia đã kéo ả vào trong phủ. Hắn còn sai người khóa cửa lại không cho nhị phu nhân vào, bỏ mặt nàng trơ trội ở bên ngoài.

Mấy ngày sau lại có những lời đồn đại, có người nhìn thấy nhị phu nhân của trạng nguyên gia bị một đám thổ phỉ kéo vào trong miếu hoang cưỡng bức cho tới chết. Đương nhiên đây cũng là một kiệt tác khác của Bạch Thiện.

——————–

“ Cốc…cốc..!!!”

“ Phu nhân! Ta là Lý đại phu, ta đến để bắt mạch cho người”

“ Cửa không khóa, vào đi..”

“két.t.!!”

Lý đại phu đẩy cửa mà bước vào, nhìn thấy Bạch Thiện đang ngồi trên ghế uống trà, dáng vẽ ả lúc này, làm cho lão bàng hoàng đến đánh rơi luôn cả hộp thuốc xuống dưới đất.

“Rầm”

Bởi vì trên người Bạch Thiện hoàn toàn không mặc gì, chỉ khoát có một chiếc sa y mỏng như cánh ve, còn không thèm buộc lại.

Hai cặp vú vểnh cao ngạo nghễ, hai nhũ hoa như ẩn như hiện mời gọi người ta chạm vào, còn eo thon nhỏ nhắn, bụng trắng phẳng phiu khiến cho lão đê mê nuốt vào nước bọt ừng ực khi nhìn xuống giữa hai chân của ả, đôi chân thon dài đang vắt chéo, ả còn ngoe nguẩy ngón chân, mời gọi lão tiến vào.

“ Khóa cửa lại” Bạch Thiện nhếch miệng cười

Lý đại phu lúc này thần hồn đã điên đảo vì ả, hoàn toàn không biết gì.

“Dạ..dạ.. Phu nhân”

Lúc lão xoay người lại thì Bạch Thiện đã ngã lưng lên bàn, cặp vú căng tròn của ả hoàn toàn thoát ra khỏi y phục, hai chân ả lại từ từ mở ra, vùng đào nguyên đen nhánh dưới ánh nến càng mị hoặc khiến cho đôi mắt Lý đại phu đỏ ngầu, như thổi nam châm bị hút vào, lão muốn đưa tay chạm vào, Bạch Thiện lại khép chân lại, tay lão hụt hẫng mà đặt lên đùi của ả.

Lý ngự y có hơi khó chịu một chút.

“Phu nhân! Không phải người muốn nuốt lời…ta đã làm theo đúng như lời người nói lại với trạng nguyên gia, nhị phu nhân không bị trúng xuân dược, bây giờ ta chỉ đến lấy phần thưởng mình nên có”

Bạch Thiện lại nhếch miệng cười, ngón chân của ả lại chọt thẳng vào đũng quần của lão, trêu ghẹo nam căn giữa hai chân, còn cười rất lẳng lơ.

“Ta muốn xem hàng trước, không được sao”

“Được..được..”

Lý ngự y lập tức thoát y hết toàn bộ y phục trên người trước mặt của ả. Thân lão tuy già, cơ thể nhăn nheo gầy yếu, nhưng nơi đó lại không hề nhỏ chút nào, đặc biệt sau khi được Bạch Thiện chọt vào, nó lại càng lớn hơn thì phải. Lão vừa cười, vừa cầm côn thịt đưa đến trước mặt ả.

“Phu nhân! Như vậy có đủ tiêu chuẩn của người chưa”

Bạch Thiện nhếch miệng cười:

“Cũng tạm chấp nhận”

Ả ngã người ra phía sau, hai chân cũng banh rộng ra.

“Đến đây… mà lấy phần thưởng của lão”

Con sói già Lý ngự y vội chạy đến đè Bạch Thiện xuống bàn, tiến hành bú mút hôn lên khắp người của ả, môi lưỡi triền miên, những sợi chỉ bạc liên tục chảy ra.

Lão buông ả ra liếm khô hết những sợi chỉ bạc đang dính trên cằm của ả, rồi dời lưỡi xuống cổ, đến hai bên vú, nhũ hoa lần lượt được lão mút vào.

Đôi tay bên dưới lại sờ vào huyệt động, tìm tới hạt châu nhỏ nhắn, ấn nhẹ vài cái thì xuân thủy lại tràn trề. Lão cúi xuống, chôn mặt vào giữa hai chân của ả, còn đặt đùi ả vắt lên vai để dể dàng bú mút, nghe thấy tiếng rên sung sức của Bạch Thiện lão như được cổ võ càng mút hăng say.

“ Á..a.!!! sướng quá…” tay ả nắm lấy tóc lão vò tới vò lui, thành một cái ổ quạ. Hai chân kẹp chặt lấy cổ lão mà rên rĩ.

“He..e.!!! ta sẽ làm phu nhân sướng hơn nữa”

Một ngón, hai ngón rồi cả ba ngón tay lão lần lượt cho vào hoa huyệt chặt khít của ả. Nhưng giữa lúc hưng phấn như thế này thì lão lại không nghe thấy tiếng rên của Bạch Thiện, cơ thể của ả cũng dần trở nên lạnh buốt.

“ Á…á…!!!!”

Lão ngẩn đầu lên thì không biết Bạch Thiện đã tắt thở từ lúc nào không hay.

*****hết chương 5****

Xem tiếp phần sau

5 nhận xét: