Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

"Truyện Sắc Hiệp" Cuồng Long Chưởng

Trong cảnh tối mịt mờ và lạnh buốt của khu mộ địa, hai bóng người một già một trẻ đi tới. Người đi trước tay cầm một ngọn đèn dầu ánh sáng lờ mờ soi bước. Nàng ta ăn mặc theo lối thiếu phụ, nhưng khuôn mặt nàng cực kỳ xinh đẹp và trẻ trung đến độ không ai nghĩ nữ nhân đã là gái có chồng. Bà lão đi sau khuôn mặt nhăn nheo nhưng bước đi vững chắc và đôi mắt sáng tinh anh. Hai người vừa đi vừa nhìn vào các tấm bia đặt nơi đầu mộ.
- Đúng ở đây rồi ! Hồng nhi mau mở quan tài ra.

"Truyện Sắc Hiệp" Cuồng Long Chưởng

Bà lão lên tiếng giục nữ nhân. Dưới ánh đèn dầu có thể nhận thấy trên tấm bia mộ ghi dòng chữ Cuồng long chưởng La Linh chi mộ.

Thật thế gian vô thường, 20 mươi năm trước đây, sau khi một mình đấu với Song ma để cứu nguy cho võ lâm La Linh minh chủ đã bị một chưởng của âm ma đánh trúng tâm mạch. Từ đó giang hồ mất đi một minh chủ tài ba. Cái chết của La Linh không chỉ đem lại thương đau cho võ lâm các phái mà còn để lại sự nuối tiếc đau thương cho những người thân của chàng.

La Linh mất năm chàng mới 24 tuổi, vợ con chưa có nhưng chàng lại có một lúc 3 người con gái xinh đẹp làm tri kỷ. Cái chết của La Linh đã khiến cho các mỹ nhân thương tâm vô hạng.(Truyện Sắc Hiệp)

Bạch Thái Tiên Hồ thì bỏ vào trong núi sâu không còn xuất hiện nơi giang hồ. Tiêu sơn thần nữ thì mãi mãi không rời khỏi Cửu thiên sơn nửa bước, làm bạn với cỏ cây hoa lá, sống cuộc đời cô độc. Người cuối cùng chính là nữ nhân đang có mặt ở đây. Nàng là Thiên độc thánh nữ Miêu Thiên Hồng. Mỹ nhân đã đưa thi hài người yêu đem về tuyệt địa này để an táng.

Hai mươi năm đã trôi qua, ngày hôm nay đúng là ngày cuối cùng của khoảng thời gian 20 năm đó. Thiên độc thánh nữ Miêu Thiên Hồng cùng với cố mẫu của La Linh trở lại nơi này.
Quan tài đã được Miêu Thiên Hồng mở nắp. Nàng soi đèn vào trong quan tài thì thấy thân thể của La Linh vẫn còn nguyên vẹn chưa hề hủy nát. Đặc biệt hơn nữa tình trạng của chàng dường như đang ngủ chứ không hề giống như một xác chết mới thật là kỳ.
Thiên độc thánh nữ Miêu Thiên Hồng có vẻ mừng rỡ khi nhìn thấy tình trạng như vậy. Nàng khôn tị hiềm gì cả liền đưa tay vào quan tài ôm xác chết ra. Cả hai vội vã quay mình bước ra ngoài.

Thiên độc thánh nữ đi nhanh trong khi bà lão quay lại đóng chặt cửa khu mộ địa.
Hai người bước vào một ph*ng rộng rãi được trang hoàng cực kỳ sang trọng. Thiên độc thánh nữ để xác La Linh lên giường rồi bắt đầu đổ vào trong miệng chàng một ít nước màu đỏ như máu.

Lão bà đứng bên cạnh quan sát lúc này không kiềm chế được lo lắng liền hỏi:
- Hồng nhi ! Liệu Linh nhi có tỉnh lại không ?
Có thể nói đó là một câu hỏi mà lão bà đã tự hỏi không biết bao nhiêu lần trong suốt 20 năm qua. Nếu không được Miêu Thiên Hồng ngay đêm ở bên cạnh bà củng cố niềm tin thì lão bà đã chết vì đau khổ rồi.

Sau khi La Linh bị trúng chưởng độc nơi tâm mạch vong mạng. Miêu Thiên Hồng nhờ có mặt ở đó đã cấp tốc cho chàng uống một viên Bảo mệnh đơn bí truyền của phái Thiên độc nhà nàng. Sau đó, nàng đã đưa chàng về an chí ở vùng tuyệt địa lạnh giá này để xác chàng không bị thiêu hủy vì năm tháng. Từ đó trở đi. Miêu Thiên Phượng đã bỏ cả sư môn để ngày đêm nghiên cứu tìm cách cứu sống cho người yêu.

Trong y kinh của Thiên độc môn có nói tới một phương pháp đặc dị để cứu sống người chết. Nhưng để làm được điều đó đòi hỏi rất nhiều điều khó khăn. Sau hơn 20 năm Miêu Thiên Hồng cũng đã sưu tập đủ mọi thứ quý hiếm và bây giờ đây nàng bắt đầu tiến hành cứu chữa cho người yêu.

Miêu Thiên Hồng vận công xoa bóp khắp người La Linh. Lúc này thân hình chàng lõa thể nằm bất động trên giường. Miêu Thiên Hồng xoa bóp được hơn canh giờ thì trên trán nàng đã ướt đẫm mồ hôi. Nữ nhân không ngừng nghỉ mà tiếp tục rút kim châm ra cắm lên các huyệt đạo trên người La Linh.

Một tháng qua đi, sau bao ngày khổ cực có những lúc tưởng chừng như vô vọng thì đột nhiên vào sáng hôm đó kỳ tích đã xuất hiện. Thân hình La Linh đã ấm dần lên và đôi mắt chàng đã mở ra nhìn mọi người một cách kỳ lạ.

Miêu Thiên Hồng rú lên vì mừng rỡ. Nàng ngã gục xuống đất vì quá xúc động.
Tuy nhiên, chỉ ba ngày sau thì nỗi vui mừng của Miêu Thiên Hồng và bà lão đã bị một mối lo khác lấn át.

Chẳng hiểu vì đã nằm im suốt 20 năm hay vì nguyên nhân nào mà La Linh không nhớ được chuyện gì. Chàng dường như đã biến thành con người khác và đối với cố mẫu (bà lão) hay đối với người yêu xưa (Miêu thiên Hồng) chàng đều không có chút ấn tượng gì.
Hôm nay, La Linh đã khỏe lên thấy rõ. Chàng đã có thể ngồi dậy, nói chuyện với mọi người.
Lão bà - ngoại tổ của La Linh tên gọi Hồ Hoa xưa khi cũng là một cao thủ võ lâm. Lúc này bà lão đang ngồi bên cạnh giường, nói chuyện với La Linh. Đằng sau bà lão là Miêu Thiên Hồng đang đứng chăm chú theo dõi.

- La Linh, con đã nhớ ra ta là ai chưa ?
La Linh lắc đầu. Chàng thực sự không biết bà lão này là ai ? Tại sao suốt từ mấy ngày nay bà ta chỉ hỏi chàng độc nhất một câu như vậy.
Lão bà nhìn thấy cái lắc đầu và trạng thái ngơ ngác của đứa cháu yêu thì thở dài không biết làm gì.
Lặng im một lúc, bà lão quay lại nói với nữ nhân:
- Hồng nhi ! Cháu lên đây thử nói chuyện với y xem .

Miêu Thiên Hồng bước lên đứng bên giường nhìn chăm chú vào La Linh rồi hỏi:
- Chàng có biết thiếp là ai chăng ?
La Linh nhận ra nữ nhân này chính là người ngày đêm chăm sóc cho mình. Đối với nữ nhân xinh đẹp này chàng có một ấn tượng rất sâu sắc và rất có cảm tình với nàng.
La Linh nghe nữ nhân hỏi liền trả lời:
- Cô nương là người đã chăm sóc tại hạ mấy ngày gần đây. Tại hạ sao lại không nhận ra cô nương.

Miêu Thiên Hồng hỏi tiếp:
- Vậy chàng nói thử xem tên thiếp là gì ?
La Linh ngơ ngác. Mỹ nhân đã bao giờ nói tên họ của nàng cho chàng biết đâu. Nàng hỏi như thế thì chàng biết đường nào mà trả lời. La Linh có cảm tưởng dường như bà lão với mỹ nhân này đầu óc có vấn đề rồi.
Miêu Thiên Hồng thấy La Linh lâu quá không trả lời được liền giục:
- Chàng nói xem. Thiếp là ai ?
La Linh không biết trả lời thế nào đành nói:
- Cô nương chưa bao giờ nói tên mình cho tại hạ. Làm sao tại hạ biết được tên họ cô nương là gì mà trả lời.

Đến nước này thì bà lão không sao chịu đựng được nữa. Bà trừng mắt nhìn La Linh rồi nói lớn:
- Mi bảo mi không biết ta và Hồng nhi là ai ? Vậy mi thử nói xem. Mi tên là gì ? Nhà ở đâu ?
La Linh kinh ngạc vì sự nổi nóng bất thần của bà lão. Chàng chợt nhíu mày suy nghĩ nhưng tuyệt nhiên không nhớ được chuyện gì. La Linh nghĩ mãi không ra liền thở dài lẩm bẩm:
- Lạ thật ! Ta là ai nhỉ ? Sao tự nhiên ta lại quên mất điều này?
Bà lão và Miêu Thiên Hồng đều nghe thấy lời nói của La Linh nên chỉ biết nhìn nhau rồi lắc đầu thở dài.

Lão bà nhìn đứa cháu yêu trở nên mất trí thì buồn rầu nhỏ nước mắt nói:
- Cháu ơi ! Để ta nói hết mọi chuyện cho cháu nghe. Cháu tên gọi La Linh. Là lãnh tụ võ lâm của bát đại phái. Ta là ngoại công của cháu. Còn Hồng nhi đây trước kia là tri kỷ của cháu. Nhưng từ sau khi cháu bị thương tưởng mất mạng thì nó đã trở về đây sống cùng ta và đã được ta nhận là cháu dâu rồi.

La Linh lặng im lắng nghe mọi chuyện. Chàng không ngờ câu chuyện lại rắc rối như vầy. Nhưng bản thân chàng không thể tin được mình lại có thể là người như bà lão nói. Tuy nhiên, chàng nhận thấy từ cử chỉ cho đến hành động của bà lão đến rất thật. Điều này khiến cho chàng bối rối không biết nên hiểu ra sao.

Gần nửa tháng sau thì La Linh đã khỏe mạnh hoàn toàn. Miêu Thiên Hồng và bà lão đã thống nhất cùng nhau sẽ tìm mọi cách phục hồi ký ức cho La Linh.
Họ phát hiện ra La Linh không hề bị mất võ công. Nhưng những chiêu thức chàng đánh ra lại rất quái dị. Họ thấy chàng sử dụng Cuồng long chưởng mà chiêu thức thì biến ảo khôn lường lại còn có khí lạnh kèm theo. So với trước kia thì công phu hiện tại của chàng còn cao hơn rất nhiều. Chiêu thức đánh ra dường như tùy nghi không theo đường lối nào cả mà hiệu quả đáng kinh ngạc.

Có lần cả hai bà cháu liên thủ đấu với La Linh mà vẫn không thắng được chàng. Họ bị chàng dồn cho không còn đường nào mà thoát nữa.

Bà lão thấy võ công La Linh cao siêu như vậy thì gượng cười nói với Miêu Thiên Hồng:
- Y không nhớ được chuyện gì, nhưng võ công lại trở nên cao tuyệt. Chuyện này có thể là điều may trong cái rủi vậy.
La Linh được cả hai người thương yêu nên sống rất thoải mái. Chàng tuy không tin lắm vào lời nói của bà lão về xuất xứ nguồn gốc của mình nhưng cũng không phản đối mọi chuyện. Chàng chấp nhận tên mình là La Linh, gọi bà lão là ngoại công, nhưng nhất định không nhận Miêu Thiên Hồng là vợ.

Một hôm, lão bà gọi Miêu Thiên Hồng vào ph*ng riêng rồi thở dài nói với nàng:
- Hồng nhi à ! Ta biết cháu là một cô gái tốt. Công ơn của cháu đối với La Linh và nhà ta thì không thể nói hết bằng lời. Cái thằng kia nó ngớ ngẩn không chịu nhận cháu làm hiền thê thì cháu nên nghĩ cách để bắt nó phải nhận. Ta nay đã già rồi, ta rất mong có một đứa nhỏ để bế bồng và nối lấy tông tự cho dòng họ La.

Miêu Thiên Hồng làm sao không hiểu ý bà lão. Nàng ngượng ngập đỏ mặt cúi xuống vân vê tà áo. Năm nay Miêu Thiên Phượng đã quá ba mươi. Nàng giữ được vẻ trẻ trung chẳng qua là nhờ vào dược lực của các loại thuốc trân quý. Đối với chuyện nam nữ nàng cũng chỉ biết chút ít chứ chưa hề kinh qua bao giờ nên rất xấu hỗ.

Bà lão thấy Miêu Thiên Hồng như vậy thì mỉm cười nói:
- Cháu là người am tường y đạo và dược vật. Đêm nay cháu hãy cho Linh nhi uống một loại gì đó để nó có thể làm trượng phu một cách tốt nhất là được.
Miêu Thiên Hồng xấu hỗ nên chỉ ngồi im không nói năng gì.

Bà lão đi rồi mà trong lòng nàng vẫn còn những ý tưởng vẫn vơ. Nàng phân vân không biết có nên nghe bà lão hay không ?

Đêm hôm đó, La Linh chuẩn bị đi ngủ thì có tiếng gõ cửa. Chàng ngạc nhiên khi thấy Miêu Thiên Hồng đứng ở trước cửa tay cầm một chén sâm nóng mỉm cười đi vào nói vui vẻ:
- Thiếp thấy chàng luyện công vất vả nên nấu chén sâm mang đến cho chàng. Chàng hãy uống ngay đi cho nóng.
La Linh hơi ngạc nhiên vì sự chăm sóc khác thường của mỹ nhân. Chàng nhận lấy chén sâm rồi đưa mắt nhìn Miêu Thiên Hồng thì thấy nàng hôm nay trang điểm cực kỳ lộng lẫy. La Linh không khỏi xao xuyến trước ánh mắt và nụ cười mê hồn của nàng. Trong lòng chàng rất cảm kích trước sự lo lắng và chu đáo của mỹ nhân dành cho mình nên lập tức uống ngay.

Miêu Thiên Hồng thấy La Linh đã uống hết chén sâm thì bước nhẹ ra ngoài đóng cửa cẩn thận. Khi nàng quay vào ph*ng thì khuôn mặt La Linh đã biến đổi đỏ bừng bừng và ánh mắt chàng nhìn nàng tràn đầy dục tính.
Miêu Thiên Hồng chưa kịp ngồi xuống ghế thì La Linh đã xô ghế đứng dậy bước lại bên nàng ôm chặt lấy người nàng.

Miêu Thiên Hồng chết ngợp vì những nụ hôn tới tấp và dữ dội. Y phục trên người nàng bị bàn tay thô bạo của La Linh xé rách tơi bời.
La Linh lúc này đã bị sức thuốc làm cho dục tính của chàng lên cao. Chàng bất chấp mọi chuyện bế bổng mỹ nhân đưa vào giường. Dưới bàn tay khoẻ mạnh của chàng thân hình mỹ nhân nhanh chóng bị lột truồng. La Linh cúi xuống hôn hít cuồng nhiệt đôi gò bồng đảo trắng tròn, mịn màn của mỹ nhân.

Miêu Thiên Hồng rùng mình run rẩy trong cơn mê khoái lạc đầu đời. Nàng ôm chặt lấy đầu La Linh kéo sát vào ngực để được hưởng cảm giác ngọn ngào và ngây ngất khi La Linh thưởng thức đôi bầu vú trinh nguyên của nàng.
La Linh vừa hôn mỹ nhân vừa nhanh chóng cởi bỏ y phục. Thân hình chàng trần truồng và đầy những bắp thịt rắn chắc phủ lên mình mỹ nhân.

Miêu Thiên Hồng cảm nhận thấy thử vũ khí nóng hổi của chàng đang áp gần vào vùng cấm địa của nàng. Nàng cảm thấy sự khoái ngất cứ tăng dần theo những động tác của La Linh.
Bây giờ trong ph*ng hai kẻ yêu nhau đang say mê quấn quýt vào nhau. Sau những cái mơn trớn đầy khích thích ở vùng nhũ phong. La Linh đã bắt đầu tấn công đến phần hạ thể của mỹ nhân.

Quân tử kiếm của chàng đã giương cờ thẳng tắp để chuẩn bị tấn công vào thành lũy của đối phương. Thân hình Miêu Thiên Hồng với những đường cong gợi cảm lồ lộ hiện ra trước mắt chàng. La Linh đã nứng đến cực độ. Chàng kéo chân mỹ nhân giang rộng ra rồi đưa tay vuốt dọc cái l. thì thấy nước l. của mỹ nhân đã rỉ ra bám vào tay chàng.
La Linh lần đầu tiên nhìn thấy cái l. con gái rõ ràng đến như vậy nên c*c chàng đã cứng lại càng cứng hơn.
Miêu Thiên Hồng nằm ngửa ra đó. Mắt nàng nhìn thấy con c*c La Linh phồng to, căng cứng và đung đưa trước mắt nàng.
Miêu Thiên Hồng thở dốc giục giã:
- Tướng công ! Chàng mau địt thiếp ngay đi. Thiếp không chịu nổi nữa rồi.

La Linh cầm con c*c của chàng vuốt vài cái như để tiếp sức cho nó. Chàng nhận thấy đầu khấu của con c*c đã rỉ nước dịch ra từ lâu rồi. Chàng kê đầu c*c vào khe l. rồi chọc một phát.
Nhưng không ổn ! Khe l. nhỏ quá mà đầu khấu thì to. La Linh không làm sao để c*c chàng có thể lọt được vào lỗ l..
Miêu Thiên Hồng thấy đầu chặc cứ chọc nhẹ vào l. nàng rồi tuột ra khiến cho l. nàng nứng quá không chịu được.
Mỹ nhân thò tay xuống dưới banh l. nàng ra để quân tử kiếm của La Linh có thể chui tọt vào l. nàng một cách dễ dàng.
Qủa là như vậy. Nhờ lỗ l. được mở rộng ra nên đầu c*c của La Linh đã cắm được vững chắc vào cái l. trinh nguyên nọ. Hai người thẩy đều tê tái vì sướng. Cái cảm giác nóng hổi do con c*c cắm vào l. khiến mỹ nhân ngây ngất. Còn La Linh thì sướng tê người khi con c*c của chàng được ôm chặt bởi cái l. của mỹ nhân.

Mọi việc nói ra thì lâu nhưng diễn tiến rất nhanh. Thân hình La Linh nhanh chóng hoạt động tích cực trên thân hình mỹ nhân. Cảm giác sướng ngất mỗi lúc một gia tăng khi c*c l. ma sát vào nhau. Con c*c của La Linh ra vào hết sức nhịp nhàng trong cái l. của Miêu Thiên Hồng.
La Linh sau vài cái thụt ra vào của con c*c đã đâm mạnh quân tử kiếm của chàng vào tít trong l. mỹ nhân. Động tác của chàng khiến cho mỹ nhân nhăn mặt vì đau. Màn trinh tiết đã mất làm cho nàng giảm đi khoái cảm không ít. Vài giọt máu trinh đã chảy ra dính trên tấm khăn trải giường.

La Linh sướng quá rú lên một cái. c*c chàng chịu không nổi sức ép và sức nóng của l. mỹ nhân nên xịt khí ra đầy l. nàng.

Miêu Thiên Hồng tê tái vì sướng. l. nàng đã tiếp nhận không ít tinh trùng của La Linh nhưng bản thân nàng vẫn chưa đã cơn nứng. Nàng thấy c*c của La Linh đã xìu lại tuột khỏi l. nàng rồi thì hơi thất vọng. Miêu Thiên Hồng biết sở dĩ con c*c La Linh ra khí quá sớm là do sức thuốc dâm tác dụng quá mạnh đã khiến chàng bị xịt khí quá sớm. Tất nhiên, nàng làm sao hiểu được nguyên nhân thứ hai cũng rất quan trọng khiến c*c La Linh mau ra khí là do l. nàng sít quá và bóp quá.

La Linh đã thoát khí nên dâm dược cũng giảm tác dụng. Miêu Thiên Hồng biết nàng có thể kích động nam nhân làm thêm hiệp nữa nhưng l. nàng còn đau do vừa bị phá trinh.
Sáng sớm hôm sau, La Linh thất kinh khi thấy thân thể chàng trần truồng nằm bên cạnh Miêu Thiên Hồng.

Chàng nhận thấy Miêu Thiên Hồng cũng chẳng mặc quần áo chi cả. Thân hình nàng lõa thể chìm trong giấc ngủ say sưa. Da nàng trắng mịn với cặp nhũ phong no tròn khêu gợi đang phập phồng theo nhịp thở.

La Linh vốn dĩ cũng không thờ ơ trước sắc đẹp khuyến rũ của người con gái nằm cạnh. Có điều chàng không dám tin mình chính thật là La Linh và là trượng phu của mỹ nhân. Do đó, chàng không dám nhìn nhận nàng làm vợ vì điều đó sẽ gây sự hiểu lầm to lớn mai sau nếu một mai xác định chàng không phải là La Linh.

Nhưng mà tình thế hiện giờ thì chàng có muốn không nhận cũng không được. Hai người đã qua đêm với nhau rồi thì đã coi nhau như vợ chồng không thể chối cãi. La Linh thầm nghĩ cứ để mặc kệ mọi chuyện sau này sẽ tính chứ chàng không thể từ chối trách nhiệm trước mỹ nhân được nữa.

Miêu Thiên Hồng cũng đã bắt đầu thức giấc. Suốt cả đêm qua nàng không ngủ được nên hôm nay dậy muộn hơn mọi ngày thấy rõ.
Miêu Thiên Hồng mở mắt thì thấy La Linh đang ngồi bên cạnh nhìn nàng khiến nàng hoảng hốt ngồi bật dậy. Nàng xấu hỗ đến đỏ bừng cả mặt khi biết nàng đang lõa thể trước mắt nam nhân.
Miêu Thiên Hồng kéo vội chăn lên che kín lấy thân mình. Cử động của nàng hấp tấp vội vàng khiến La Linh cũng phải phì cười.
Miêu Thiên Hồng xấu hổ nói:
- Chàng ra ngoài kia mau để thiếp thay áo .
La Linh nhìn xuống tấm chăn thì thấy có vết trinh tiết dính vào đó thì thầm hiểu chuyện gì đã xảy ra với hai người trong đêm qua.

Trong lòng chàng đã thầm công nhận mỹ nhân trước mặt là vợ của mình rồi nên tâm tình chàng thoải mái hẳn lên.
Bất thần chàng đưa tay giật phắt tấm chăn đang che thân hình mỹ nhân ra khỏi người nàng.
Miêu Thiên Hồng ú ớ chưa kịp làm gì thì đã bị La Linh ôm lấy đè ngửa ra giường.
Mỹ nhân chống cự một cách yếu ớt rồi buông xuôi hoàn toàn trước sự tấn công mạnh mẽ của tình quân. Hai người áp sát vào nhau, âm dương hòa hợp. Thân hình mỹ nhân rung động từng hồi theo nhịp giao hoan cùng với tiếng rên rỉ ngút ngàn hoang lạc.

Hồi lâu sau cả hai đều thỏa mãn rời nhau ra. La Linh đã phóng đầy tinh dịch của chàng vào sâu trong l. Miêu Thiên Hồng rồi nên con c*c của chàng thu nhỏ lại tuột khỏi l. mỹ nhân.
Miêu Thiên Hồng nằm ngửa trên giường đôi mắt khép hờ. Cơ thể nàng vẫn còn dư âm của cuộc truy hoang lúc nãy. Mỹ nhân không muốn ngồi dậy chút nào trước những đê mê của da thịt nàng vẫn còn đang âm ỉ.

La Linh nằm bên cạnh thoải mái ngắm nghía những đường cong tuyệt mỹ trên thân hình mỹ nhân. Chàng thầm mong mình chính là La Linh để được mãi chiếm hữu thân hình người ngọc.
Miêu Thiên Hồng cựa mình định ngồi dậy thì bị cánh tay La Linh cản lại. Chàng ôm lấy nàng vào lòng không chịu xa rời.

Miêu Thiên Hồng chìm trong hạnh phúc khi được vuốt ve âu yếm. Nàng chợt nhận ra sự hy sinh trong suốt 20 năm qua của nàng thật có ý nghĩa. Niềm vui hạnh phúc làm nàng quên bẵng lão bà bà đang đợi chờ nàng nơi đại sảnh để cùng ăn sáng mỗi ngày.

Một tháng trời trôi qua trong hạnh phúc. Miêu Thiên Hồng cảm thấy nội lực nàng trở nên sung mãn lạ thường. Nàng chợt phát hiện ra sau mỗi trận truy hoan cùng La Linh thì cơ thể nàng lại khỏe lên một ít. Dường như âm khí lạnh giá từ thiên nhiên do cơ thể La Linh tích tụ đã vận chuyển vào trong người nàng nhờ những trận ái ân cuồng nhiệt.

Tuy vậy, tình trạng mất trí của La Linh lại chẳng hề có chút chuyển biến. Chàng đã ngồi hàng giờ bên cạnh bà lão và nàng để nghe lại những câu chuyện về cuộc đời của La Linh nhưng lại xem đó như là một chuyện xa lạ không liên quan gì đến mình.
Lão bà bà thở dài nói với Miêu Thiên Hồng:
- Ta cảm thấy buồn phiền quá! Chẳng làm sao để cải thiện được tình trạng này. Hồng nhi thử nghĩ xem chúng ta còn có biện pháp nào khác không ?

Miêu Thiên Hồng trầm tư suy nghĩ. Nàng nhớ lại những kỷ niệm xưa kia giữa nàng với La Linh. Những hình ảnh đó chợt hiện về và bóng hình hai người con gái Bạch Thái Tiên Hồ và Tiêu sơn thần nữ hiện ra trong trí nhớ.
Miêu Thiên Hồng chợt nghĩ ra một chuyện khẽ hỏi:
- Bà bà ! Bà bà có nhớ hai vị cô nương lúc trước thường cặp kè bên cạnh La tướng công hay chăng ?
Lão bà bà sáng mắt lên nói lớn:
- Đúng rồi ! Tại sao ta lại quên bọn họ nhỉ. Chúng ta không thể để hai người ấy ra khỏi chuyện này.

Miêu Thiên Hồng chưa hiểu chuyện gì thì lão bà bà nói tiếp:
- Ngày xưa, hai con bé đó đã được ta chấp nhận vào làm cháu dâu nhà họ La. Nhưng chẳng may Linh nhi đột nhiên bị hại. Hai đứa nó phẫn chí lang bạt kỳ hồ, không hiểu giờ này ở đâu.
Miêu Thiên Hồng không ngờ hai kẻ tình địch ngày xưa đã trở thành cháu dâu nhà họ La còn trước cả nàng. Trong lòng Miêu Thiên Hồng không khỏi có chút ganh tỵ nhưng nàng chẳng dám nói ra trước mặt bà lão làm gì.

Miêu Thiên Hồng nói:
- Cháu nghe tin hình như Tiêu sơn cô nương lui về ở ẩn trên ngọn Cửu Thiên sơn, chỉ có Bạch Thái Tiên Hồ thì không biết hiện giờ nàng ta đang cư ngụ ở nơi nào.
Lão bà bà sáng mắt nói:
- Vậy thì tốt lắm. Bây giờ cháu hãy đưa Linh nhi đến chỗ Tiêu sơn thần nữ trước. Dù sao có nó giúp đỡ biết đâu Linh nhi sẽ hồi phục được trí nhớ cũng không chừng.

Miêu Thiên Hồng tuy trong lòng chẳng hợp ý, nhưng nàng biết ngày xưa quan hệ giữa Tiên sơn thần nữ và Bạch Thái Tiên Hồ đối với La Linh vô cùng khắng khít. Bản thân nàng lại không được chàng xem trọng mấy vì xuất thân của nàng ở trong một bang phái chẳng tốt đẹp gì.
Nàng hiểu rằng nếu hai người kia biết tin sẽ không từ mọi thủ đoạn để cứu tỉnh La Linh. Khi ấy, địa vị của nàng sẽ ra sao trong mắt La Linh.

Mặc dù vậy. Miêu Thiên Hồng cũng phải công nhận đây là một giải pháp rất tốt. Hai người con gái kia sẽ khơi gợi không ít những kỷ niệm giúp La Linh hồi phục trí nhớ.
Ngay sáng hôm sau, Miêu Thiên Hồng cùng với La Linh lên đường. Chàng được cho biết hai người sẽ đến gặp một người con gái nữa được xem là hiền thê của chàng. Tuy La Linh chẳng mấy thích thú với việc này nhưng chàng cũng không phản đối cuộc du hành mới. Chàng biết hai nữ nhân đã cố tìm cách giúp chàng nhớ lại mọi chuyện. Vì vậy, chàng chẳng nên phụ lòng tốt của họ.

Trên đường đi, tình cảm giữa Miêu Thiên Hồng và La Linh ngày càng khắt khít. Những sự lo lắng dọc đường của Miêu Thiên Hồng dành cho chàng cũng như những đêm ái ân cuồng nhiệt đã làm cho hành trình của họ mang đầy hương vị hạnh phúc.
Do thời gian không gấp gáp, vì thế hai người thoải mái vừa đi vừa ngắm cảnh dọc đường. Mãi 3 tháng sau họ mới đặt chân đến ngọn Cửu thiên sơn.

Hai người đã vượt qua một ngọn núi, nhưng chưa biết đi về đâu thì La Linh chợt phát giác ra hai thiếu nữ bận áo đỏ đang giao chiến ở bên kia ngọn núi.
Miêu Thiên Hồng vội giục chàng chạy nhanh qua bên kia núi xem hai người thiếu nữ nọ là ai ? Tại sao họ lại đánh nhau ở đây.

Khi La Linh và Miêu Thiên Hồng đến nơi thì hai thiếu nữ áo đỏ đã ngừng chiến nhìn nhau cười ngất.
Miêu Thiên Hồng đoán hai thiếu nữ này chẳng qua đánh nhau để tập dượt võ công. Họ ở nơi đây chắc hẳn sẽ biết tin tức về Tiêu sơn thần nữ.
Hai thiếu nữ áo đỏ vốn là một cặp sinh đôi. Người chị tên gọi Hồng Tố Tố còn cô em tên gọi Hồng Kỳ Kỳ. Cả hai khi được hỏi về hạ lạc của Tiêu Sơn thần nữ đều trố mắt nhìn hai người.
Hồng Tố Tố lên tiếng hỏi:
- Các vị tìm sư phụ tôi có việc gì ?

Miêu Thiên Hồng nghe nàng ta hỏi như vậy thì mừng rỡ nói:
- Thật là may quá. Chúng tôi là chỗ quen biết với lệnh sư. Cô nương hãy đưa giúp chúng tôi đến chỗ lệnh sư.
Cô gái có tên Hồng Kỳ Kỳ lắc đầu cười:
- Các vị không gặp được gia sư đâu. Người đã bảo với chúng tôi nhất định không tiếp chuyện với người lạ.
Miêu Thiên Hồng ngỡ ngàng không ngờ Tiêu Sơn thần nữ lại chung tình như vậy. Đã 20 năm trôi qua rồi mà nàng ta vẫn không quên được người xưa, sống tách biệt với thế gian.
Miêu Thiên Hồng nghĩ vội ra một kế, nàng liền mỉm cười với hai thiếu nữ rồi nói:

- Chúng tôi vốn không phải người lạ. Hai cô nương cứ thông báo chúng tôi là người ở La gia đến cầu kiến. Tôi bảo đảm lệnh sư sẽ lập tức đón tiếp chúng tôi ngay.

Hai người thiếu nữ nhìn nàng với vẻ nghi hoặc. Lát sau Hồng Tố Tố bảo em gái quay về thông báo với sư phụ, còn bản thân nàng ở lại đây để trông chừng hai kẻ lạ mặt này.
Hồng Kỳ Kỳ đi được một lát rồi phóng người như bay quay trở lại. Công phu của nàng khiến cho Miêu Thiên Hồng và La Linh cũng phải tấm tắc khen thầm.
Hồng Kỳ Kỳ chuyển lời gia sư mời hai người nhập cốc.

Hai thiếu nữ đi trước dẫn đường. Khinh công của họ rất cao cường nhưng không thể làm khó cho La Linh và Miêu Thiên Hồng được.
Ở trong cốc khung cảnh đẹp đẽ lạ thường. Nơi đây cây cỏ xanh tươi và có tiếng chim hót líu lo. Hồng Tố Tố dẫn hai người vào nhà rồi mời sư phụ ra gặp mặt.

Tiêu Sơn thần nữ mình mặc áo trắng toát. Thân hình yểu điệu tuyệt đẹp. Khuôn mặt nàng không già đi bao nhiêu so với hồi 20 năm trước nhưng lạnh lùng như băng sương.
Miêu Thiên Hồng đã lâu không gặp Tiêu Sơn Thần nữ nên để ý quan sát đối phương. Nàng nhận thấy Tiêu Sơn thần nữ tuy không còn nét tươi tắn của tuổi đôi mươi nhưng sắc đẹp của nàng lại gia tăng hơn xưa rất nhiều với vẻ lạnh lùng băng giá.

Có thể nói sắc đẹp của Tiêu Sơn thần nữ đã dần dần đi đến tột đỉnh của nó. Nếu đem nàng so sánh với hai nữ đệ tử thì sức thu hút của nàng còn cao hơn hai đệ tử nhiều.
Tiêu Sơn thần nữ cũng chú ý nhìn hai người khách lạ. Nàng nhận ra Miêu Thiên Hồng một cách dễ dàng vì Miêu Thiên Hồng chẳng khác gì mấy so với trước kia. Nhưng khi Tiêu Sơn thần nữ nhìn sang chàng thanh niên đi cùng Miêu Thiên Hồng thì nàng sửng sốt đờ người ra.
- Trời ! Sao trên đời lại có người giống chàng đến vậy ! Chẳng lẽ La gia còn có người thừa tự hay sao ?

Miêu Thiên Hồng thấy thần thái của Tiêu Sơn thần nữ như vậy thì hiểu ra chuyện gì đang xảy ra trong lòng nàng ta rồi. Miêu Thiên Hồng mỉm cười cất tiếng nói:
- Hoàng tỷ tỷ đã nhận ra cố nhân rồi sao ?

Tiêu Sơn thần nữ Mộng Hoàng trong lòng hoang mang. Nàng khẽ đưa mắt liếc nhìn vào mặt Miêu Thiên Hồng thì thấy nàng ta đang mỉm cười nhìn mình một cách kỳ lạ.
La Linh thì cũng ngầm để ý mỹ nhân trước mặt. Theo lời nói của Miêu Thiên Hồng thì có khả năng mỹ nhân này chính là hiền thê của chàng. La Linh không tưởng ra được trên đời lại có người xinh đẹp đến vậy. Trước nay chàng vẫn xem Miêu Thiên Hồng là đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ, nhưng giờ đây nữ nhân trước mặt lại có sắc đẹp vượt trội hơn cả Miêu Thiên Hồng.
Miêu Thiên Hồng biết Tiêu Sơn thần nữ đang bối rối và hoang man lắm. Nàng thấy đã đến lúc nói ra sự thật tất cả mọi chuyện rồi. Miêu Thiên Hồng bước lại kéo tay Tiêu Sơn Thần nữ đi vào nhà trong để một mình La Linh ngồi ở ph*ng ngoài.
Hồng Tố Tố từ đằng sau nhà bước ra châm một bình trà nóng. Nàng liếc nhìn chàng thanh niên tuấn tú đang ngồi đó với ánh mắt ngưỡng mộ.

La Linh mỉm cười nói mấy lời cám ơn. Hồng Tố Tố không dám ở lại lâu liền quay vào trong.
Ở trong ph*ng Tiêu Sơn thần nữ đang kinh ngạc ngồi nghe mọi chuyện của La Linh từ khi chàng tỉnh lại. Mãi khi Miêu Thiên Hồng đã kể xong lâu rồi mà tâm tình Tiêu sơn thần nữ vẫn chưa hết bàng hoàng.
Miêu Thiên Hồng nói:
- Lão bà bà ra lệnh tiểu muội đưa chàng đến đây cho tỷ tỷ chăm sóc. Có hai điều tỷ tỷ phải nhớ và thực hiện không được chối từ.

Tiêu Sơn thần nữ còn bán tín bán nghi nhưng vẫn lên giọng hỏi:
- Muội nói thử coi, hai điều đó là gì ?
Miêu Thiên Hồng cười:
- Điều thứ nhất, tỷ tỷ phải tìm mọi cách gợi nhớ lại quảng đời trước kia của tướng công. Hy vọng từ đó trí nhớ của chàng sẽ được phục hồi.
Tiêu sơn thần nữ gật đầu:
- Đó không phải là vấn đề. Chỉ cần y đúng là La tướng công thì ta nhất định sẽ làm hết cách để giúp đỡ cho chàng được phục hồi trí nhớ. Thế còn điều thứ hai là gì ?
Miêu Thiên Hồng cười tinh quái:
- Điều thứ hai e rằng tỷ tỷ khó mà thực hiện. Lão bà bà muốn tỷ tỷ gần gũi với La tướng công rồi mau sinh cho bà bà một đứa nhỏ để duy trì tông tự La gia.
Tiêu Sơn thần nữ nghe xong mặt đỏ như gấc chín. Nàng trợn tròn mắt nhìn Miêu Thiên Hồng quát khẽ:
- Ngươi lại dám đặt điều bậy bạ như vậy sao ? Ta đánh chết ngươi bây giờ.

Miêu Thiên Hồng không cười nữa mà nghiêm nghị nói:
- Đây là muội muội nói thật. Nếu tỷ tỷ không tin thì muội cũng chẳng biết làm sao.
Tiêu Sơn thần nữ mặt vẫn còn đỏ nói:
- Ta nghe nói ngươi cũng đã được nhận là cháu dâu của dòng họ La. Vậy sao chuyện đó ngươi không tự làm đi mà phải đưa y đến đây rồi đẩy cho ta.
Miêu Thiên Hồng ngượng ngùng nói nhỏ:
- Tỷ tỷ sao lại nói muội không làm. Chuyện đó muội đã thực hiện từ lâu rồi.

Lời nói của Miêu Thiên Hồng khiến Tiêu Sơn thần nữ kinh ngạc trợn tròn mắt. Nàng không thể tin được một thiếu nữ ương bướng như Miêu Thiên Hồng lại dám làm chuyện này. Chẳng lẽ những lời nói của nàng về sự sống lại của La Linh đều là thật ư ? Qủa là khó tin.
Miêu Thiên Hồng đoán chừng Tiêu Sơn thần nữ có vẻ nghi ngờ câu chuyện của nàng liền cười nhạt nói:
- Tỷ tỷ có lẽ không tin lời nói của muội. Nếu vậy, muội chỉ còn cách mặt dày làm chuyện trai trên gái dưới cho tỷ coi vậy.

Tiêu Sơn thần nữ thầm nghĩ, nếu quả thật Miêu Thiên Hồng dám làm chuyện đó với chàng thanh niên giống với La Linh kia thì nàng có thể yên tâm người này chính là La tướng công của nàng rồi.
Tuy vậy, Tiêu Sơn thần nữ cũng còn đôi chút băn khoăn chưa biết nên làm gì trước tình hình này.

Đêm đến, Tiêu Sơn thần nữ núp đằng sau cánh cửa sổ để mở nhìn vào trong ph*ng. Nàng thấy Miêu Thiên Hồng toàn thân lõa thể ôm lấy thân hình trần truồng của chàng trai kia. Hai người ôm ấp, hôn hít nhau rồi bầy cuộc mây mưa. Tiếng rên rỉ của nữ nhân vọng vào tai nàng khiến Tiêu Sơn thần nữ thấy dục tính trong nội thể nàng cũng trào dâng. Nàng để ý nhìn kỹ thì thấy thân hình của chàng trai cứ liên tục chuyển động ở bên dưới hạ thể của Miêu Thiên Hồng. Khuôn mặt Miêu Thiên Hồng đờ đẫn trong hoang lạc. Dường như nàng đã quên mục đích chính của cuộc giao hoang này là nhằm chứng minh cho Tiêu Sơn thần nữ thấy lời nói của nàng là đúng sự thật.

Tiêu Sơn thần nữ nhìn chàng trai kia mà bần thần cả người. Qủa thật chàng ta giống La Linh như đúc. Đây cũng chính là vấn đề khiến nàng rối trí vô cùng.
Ở bên trong, lúc này dục tình đã trào dâng trong nội thể La Linh và Miêu Thiên Hồng. Hai người vừa địt nhau vừa rên rỉ với những âm thanh vô nghĩa. Nước l. trong người Miêu Thiên Hồng chảy ra nhiều quá khiến cho mỗi cú nhấp của con c*c vào trong l. lại tạo ra một âm thanh đầy ấn tượng.

Miêu Thiên Hồng chịu không xiết nữa. Nàng kêu rú liên hồi rồi nẩy mạnh l. nàng lên phía trên để phối hợp với con c*c của La Linh đang đâm xuống làm cho l. c*c càng sát vào nhau.
Tiêu Sơn Thần nữ cảm thấy hạ thể nàng đã rỉ ra nước khá nhiều rồi. Nàng không dám đứng lại để chứng kiến thêm nữa vì e rằng sẽ bị phát hiện bởi hơi thở nàng đã trở nên nặng nề quá rồi.
Sáng sớm hôm sau, Miêu Thiên Hồng tìm đến. Nàng muốn biết xem Tiêu sơn thần nữ có còn nghi ngờ về con người của La Linh nữa không ?
Tiêu Sơn thần nữ lúng túng không biết làm sao trả lời, lát sau nàng nói:
- Qủa thật y rất giống La tướng công. Nhưng ta vẫn còn e ngại về con người y. Biết đâu y là kẻ có tài biến hình đến dối gạt thì ta chết vì hối hận mất.
Miêu Thiên Hồng nghe mấy lời đó thì nổi giận đùng đùng. Nàng cười nhạt một tiếng rồi lên giọng:
- Tỷ tỷ đã không nhìn nhận tướng công thì muội cũng không còn gì để nói. Có lẽ từ đây về sau chúng ta khỏi cần gặp nhau. Muội đi đây.

Tiêu Sơn thần nữ thấy thái độ nàng như vậy hết cả do dự. Thần nữ chạy vội theo kéo Miêu Thiên Hồng vào nhà rồi xuống giọng:
- Muội tử! Chúng ta đều là người nhà. Nếu tỷ có điều gì không phải thì muội bỏ quá cho. Chớ nên giận dỗi như vậy.
Miêu Thiên Hồng vẫn còn tức giận nói sẵn:
- Bây giờ tỷ định thế nào ? Tỷ hãy cho muội biết luôn, khỏi phải dài dòng nữa.
Tiêu Sơn thần nữ kéo Miêu Thiên Hồng ngồi xuống ghế rồi dịu giọng:
- Được rồi ! Tỷ không phản đối muội nữa. Coi như là tỷ sai. Thế bây giờ muội muốn ta phải làm sao ?
Miêu Thiên Hồng gượng cười nói:
- Thì muội đã nói với tỷ rồi đó. Hai điều muội nêu ra tỷ có làm được không ?
Tiên Sơn thần nữ ngượng ngập gật đầu. Nàng liếc nhìn Miêu Thiên Hồng thì thấy nàng ta chẳng hề nói gì thì chột dạ hỏi:
- Muội đang nghĩ gì vậy ? Tỷ có điều gì sai sao ?
Miêu Thiên Hồng lắc đầu rồi khẽ nói:
- Mai này muội sẽ đi tìm Bạch Thái Tiên Hồ để báo tin về La tướng công cho nàng ta. Vì thế, muội muốn tỷ hãy thực hiện điều mình nói trước mắt muội thì muội mới yên tâm xuống núi.

Tiêu Sơn thần nữ biết Miêu Thiên Hồng định nói về điều gì nên khuôn mặt nàng chợt đỏ hồng vì thẹn. Miêu Thiên Hồng nhận thấy điều đó thì bật cười kéo Tiêu Sơn thần nữ lại gần rồi nói vào tai nàng nọ vài câu. Tiêu Sơn thần nữ khuôn mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn. Nàng vội bịt lấy tai rồi chạy vụt ra khỏi ph*ng.

Đêm xuống, La Linh theo thói quen lại ôm lấy mỹ nhân vào trong lòng mà hôn hít. Đột nhiên chàng phát giác ra mỹ nhân chẳng phải là Miêu Thiên Hồng mà lại là Tiêu Sơn thần nữ. La Linh vội vã buông mỹ nhân rồi đứng vụt dậy nói:
- Chết thực ! Tại hạ chắc hẳn là đi nhầm ph*ng rồi !
Tiêu sơn thần nữ ngượng quá vội ngồi dậy nói lí nhí:
- Không phải đâu ! Tất cả việc này là lỗi của thiếp.
La Linh ngạc nhiên:
- Cô nương nói sao ? Tại hạ thật hồ đồ mất rồi !
Tiêu sơn thần nữ cúi đầu xuống nói ấp úng:
- Chàng ... chàng ... chàng là tướng công của thiếp. Hồng muội đã nói với thiếp rồi.
La Linh hoảng hốt vội lên tiếng:
- Trời hỡi ! Sao cô nương lại quá tin người như vậy. Tại hạ ngay bản thân mình là La Linh hay không còn không dám tin. Sao cô nương lại đem chuyện chung thân này ra mà đùa cho được.

Tiêu sơn thần nữ đã bớt xấu hổ. Nàng chợt nghĩ bản thân mình xinh đẹp tuyệt vời. Nay mỡ đã đem đến miệng mèo mà y còn chê thì rõ ràng y không thể nào là một kẻ đồi bại cho được.
Tiêu Sơn thần nữ nghĩ vậy liền càng tin chắc chàng thanh niên này đích thị là La tướng công của mình rồi.
La Linh thấy mỹ nhân ngồi im trên giường đầu cúi xuống vì thế chàng không sao nhìn rõ mặt nàng xem như thế nào. Tuy vậy, mùi u hương trên cơ thể nàng vẫn cuốn vào mũi chàng khiến chàng cảm thấy hơi ngây ngất.

La Linh sợ mình thất thố điều gì thì chẳng biết ăn nói làm sao với Miêu Thiên Hồng nên vội quay người đi ra.
Tiêu Sơn thần nữ thấy chàng như vậy vội nhảy xuống giường ôm chặt lấy thân hình La Linh rồi nói gấp rút:
- Tướng công đúng là phu quân của thiếp. Thiếp không thể để tướng công đi được.
La Linh bối rối không biết nên xử trí thế nào. Chàng cảm nhận được thân thể nàng gần gũi với chàng xiết bao. Hai quả tuyết lê đang áp chặt vào lưng chàng khiến chàng thấy tê tái và ngây ngất.

Tiêu sơn thần nữ là nữ nhân xinh đẹp nhất mà La Linh từng thấy. Chàng không thể dối lòng đã ngượng mộ và thầm yêu nàng ngay từ lần gặp đầu tiên. Gìơ đây mỹ nhân đã tự động ôm chàng trong tay, coi chàng là trượng phu thì thật không còn gì hạnh phúc nào bằng.
La Linh không còn cưỡng lại được nữa trước sự cuốn hút của thân hình mỹ nhân. Chàng quay vội người lại ôm lấy thân hình mềm mại, thơm tho của thần nữ rồi hôn say đắm đôi môi nàng.

Tiêu sơn thần nữ như mê như tỉnh. Nàng cảm thấy chàng thanh niên này có hơi hướng gì đó của người mình yêu xưa kia.
Đôi môi nàng mở ra đón nhận nụ hôn trong khi cơ thể nàng run rẩy trong vòng tay hạnh phúc.
Tiêu sơn thần nữ như nhớ lại những phút giây ngây ngất mà nàng từng có. Thân thể nàng từng chút từng chút bị lột ra để lộ những mảnh da thịt trắng ngần trong bóng tối và dưới con mắt của La Linh.

Lúc này La Linh đã ôm chặt lấy eo lưng của thần nữ. Chàng chuyển dần nụ hôn xuống cằm, xuống cổ rồi xuống đôi nhũ phong tròn trịa đã bị lột trần của nàng.

Tiêu sơn thần nữ chìm đắm trong ngây ngất quên mất thực tại. Mãi đến khi cơ thể nàng bị tấn công bởi một vật gì nóng hổi và cương cứng mới khiến nàng giật mình tỉnh lại.
Tiêu Sơn thần nữ nhận ra bản thân đang bị chàng thanh niên đè lên. Hai bên nhũ phong nàng đang bị tấn công tới tấp bởi miệng chàng và bởi tay chàng bóp vuốt. Dưới hạ thể thì có vật gì cứng, nóng thỉnh thoảng lại đâm vào người nàng khiến cơ thể nàng nổi cả gai ốc bởi cảm giác đê mê kỳ lạ vô cùng.

Tiêu sơn thần nữ bồi hồi trong dạ. Nàng chợt nghĩ không hiểu chàng thanh niên này có thật là La tướng công của mình không. Nhưng mọi chuyện đã đến mức tận cùng không cho phép nàng lùi lại nữa.

Tiêu sơn thần nữ bỏ qua mọi chuyện không dám nghĩ tiếp. Nàng nhắm mắt nằm im để nghe cơ thể run rẩy dưới những vuốt ve đầy khích dục.

La Linh lúc này đã nứng c*c lên hết mức. Thân hình mỹ nhân đã phản ứng mạnh mẽ trước những vuốt ve của chàng. Hai môi mỹ nhân đã bật lên những tiếng rên rỉ vì khoái lạc.
Chàng cảm thấy đôi bầu vú thần nữ đã săn lại cứng ngắt. Hai núm vú nở to với mùi u hương vô cùng đậm đặc. Tay chàng khi vuốt xuống kiểm tra l. nàng thì nhận thấy dâm thủy trong người nàng đã chảy ra dính vào tay chàng nhiều vô kể.
La Linh áp xuống kéo vội hai chân mỹ nhân giang rộng rồi đâm con c*c của chàng vào đúng khe đào nguyên.

Rút kinh nghiệm lần trước đụ với Miêu Thiên Hồng, lần này con c*c của chàng đã thực hiện rất tốt nhiệm vụ. Cái l. sít sao của thần nữ đã mở dần ra để đón lấy con c*c của chàng.
Tiêu sơn thần nữ thở hổn hển. Nàng nín vội hơi thở lại khi con c*c của La Linh xuyên vào trong khe l. nàng.

Ôi trời ơi ! Sao lại như thế này ! Tiêu sơn thần nữ toàn thân như cứng lại. Cái l. nàng bóp chặt lầy con c*c như để ngăn cản bước tiến của nó.
La Linh thấy con c*c của mình bị cái l. bóp chặt quá làm cho chàng sướng tột độ. Chàng đưa hai tay ra bấu chặt lấy hai bên mông mỹ nhân giữ lấy rồi khoan con c*c của mình xuống.

Tiêu sơn thần nữ trong lúc bất thần không còn kiểm soát được cơ thể nên cả người nàng mới trở nên căng cứng. Đến khi con c*c của La Linh khoan sâu thêm nữa vào trong l. nàng thì Thần nữ đã không còn giữ nổi mình nữa rồi.

Đôi môi mỹ nhân bật lên tiếng rú dài rồi toàn thân buông thỏng. Cái l. nàng co giật liên hồi bóp chặt lấy khúc thịt cứng ngắt.

La Linh rút vội con c*c ra rồi đâm trở lại l. nàng vài cái để lấy trớn. Trong khi thân hình mỹ nhân quằn quại trong khoái lạc và dâm thủy từ trong l. nàng liên tiếp tuôn ra thì quân tử kiếm của La Linh đã bất ngờ đâm lút cán vào tận cùng l. nàng rồi.

Hai người đều rú lên vì cú xuyên thấu này. Con c*c của La Linh thì tê tái vì sức ép và sự co bóp quá dữ dội. La Linh suýt tí nữa là đã xịt toàn bộ khí của con c*c vào trong cái l. này rồi.
Tiêu Sơn thần nữ cảm nhận thấy sự đau rát ở nơi cái l.. Nàng biết trinh tiết của mình đã bị tình quân lấy mất đi rồi. Nhưng mà nàng chẳng còn thời giờ đâu mà suy nghĩ vì con c*c của La Linh đã lại ra vào liên hồi trong cái l. nàng.

Tiêu sơn thần nữ rú lên những âm thanh đứt quảng. Cơn sướng nơi l. tê tái truyền đi khắp cơ thể khiến cho khoái lạc trào dâng càng lúc càng mãnh liệt.

Ở bên ngoài Miêu Thiên Hồng đã chứng kiến tất cả. Nàng cảm thấy có chút gì đó ghen tị nổi lên. Con c*c kia lẽ ra là của riêng nàng. Bây giờ nó lại ở trong l. một người con gái khác.
Miêu Thiên Hồng biết bên trong hai người nọ đang địt nhau sướng lắm. Nàng thấy mọi chuyện đã sắp xếp theo đúng ý định của mình nên quay trở về ph*ng để ngủ.
Trong ph*ng lúc này men ái ân đã khiến hai kẻ yêu nhau trở nên điên cuồng. Con c*c của La Linh ra vào trong l. Tiêu sơn thần nữ nhanh không thể tả. Nước l. mỹ nhân trào dâng cùng với những âm thanh của hoang lạc tràn ngập cả ph*ng.

Đột nhiên, toàn thân mỹ nhân co lại rồi tiếng rú rõ to phát ra trong đêm. l. nàng xịt khí dữ dội cùng với con c*c cũng đã ra khí khiến cả hai sướng tê tái.
Thân hình La Linh đổ ập xuống trên mình mỹ nhân trong khi con c*c chàng vẫn còn đang co giật từng hồi bắn nốt đợt tinh trùng cuối cùng vào trong cái l. cũng đang run rẩy nọ.

Sáng sớm hôm sau, hai người thức dậy muộn. Tiêu sơn thần nữ ngượng ngập ôm lấy y phục mặc vội vào rồi ra khỏi ph*ng.

La Linh ra sau, chàng đi tìm Miêu Thiên Hồng thì phát giác ra nàng ta đã biến mất chỉ còn để lại một phong thư nhỏ.
La Linh đọc thư mới biết Miêu Thiên Hồng đã đi tìm Bạch Thái Tiên Hồ. Nàng chính là người nội thê thứ ba của chàng ngày xưa.
La Linh hốt hoãng vội tìm Tiêu sơn thần nữ để hỏi chuyện. Chàng muốn biết xem liệu Bạch Thái Tiên Hồ có thể ở đâu vì chỉ có như vậy mới hy vọng gặp lại Miêu Thiên Hồng.
Tiêu sơn thần nữ lắc đầu thở dài nói:
- Tung tích của Bạch Thái Tiên Hồ e rằng muội cũng không biết được. Từ khi chàng bị chết đi bọn thiếp cũng chia lìa nhau thấm thoát đã 20 năm rồi.

La Linh thất vọng hỏi :
- Vậy chứ hình dong của Bạch Thái Tiên Hồ ra sao. Chúng ta có thể dựa vào đó để điều tra xem hiện nay cô ta ở nơi đâu.
Tiêu Sơn thần nữ gật đầu:
- Đây cũng là một ý hay. Con người của Bạch thái muội cực kỳ xinh đẹp và mỵ lực của nàng rất cao. Điểm đặc dị duy nhất nơi nàng chính là mùi thơm từ cơ thể nàng tỏa ra. Đây là mùi thơm tự nhiên không phải do phấn sáp nên khá đặc biệt. Chỉ cần tướng công ngửi mùi hương này một lần thì mãi mãi không quên.

La Linh nghĩ thầm không hiểu thân thế của mình có đúng như lời Miêu Thiên Hồng nói không ? Nếu quả đúng vậy thì chàng có phước vô cùng mới được các mỹ nhân xinh đẹp đem lòng thương mến.

Tiêu Sơn thần nữ khuyên giải chàng chớ nên ra đi vào lúc này, bởi lẽ nàng đang nghiên cứu một môn thuốc để chữa cho căn bệnh mất trí của chàng.

La Linh nghe vậy thì không còn ý định đi nữa. Chàng muốn nhân cơ hội này tìm hiểu xem con người chàng thật sự là ai trên cuộc đời này.

Từ đó, La Linh ở lại trên Cửu Thiên sơn chữa bệnh. Chàng ngày ngày phải uống một loại đơn dược không hiểu là thuốc gì nhưng rất khó uống. Ban ngày thì chàng thường xuyên được Tiêu sơn thần nữ chiếu cố với những câu chuyện về cuộc đời của La Linh và những kỷ niệm giữa hai người. Đêm đến, La Linh và Thần nữ lại bí mật cùng nhau ái ân trong căn ph*ng của chàng.

Nhưng trước mặt hai vị cô nương Hồng Kỳ Kỳ và Hồng Tố Tố, hai người vẫn xưng hô khách sáo với nhau. Chỉ khi họ chỉ còn riêng với nhau, Tiêu sơn thần nữ mới gọi La Linh là Tướng công và xưng là thiếp.

La Linh ngày càng gần gũi Tiêu sơn thần nữ thì lại càng cảm thấy yêu thương nàng hơn nữa. Chàng yêu thương thần nữ không chỉ vì nàng quá đẹp mà còn vì tình cảm của nàng giành cho chàng hết sức chân thật.

Nhưng có một chuyện mà cả La Linh và Tiêu sơn thần nữ đều không ngờ tới. Đó là tình cảm của hai thiếu nữ họ Hồng giành cho La Linh. Họ đâu biết chàng là phu quân của sư phụ mình mà chỉ nghĩ chàng là một thanh niên mới lớn, chỉ hơn họ vài tuổi.
Chính vì vậy, hai thiếu nữ đều ngạc nhiên vì sự săn sóc quá chu đáo của sư phụ họ đối với La Linh. Dường như cả ngày hai người gắn bó với nhau và rất ít khi chị em họ có được cơ hội tiếp cận chàng.

Sự ngạc nhiên ban đầu dần dần chuyển thành sự nghi ngờ trong lòng hai thiếu nữ. Hai nàng tìm cách bí mật theo dõi hành động của La Linh và sư phụ mình. Cả hai đều sững sờ không tin vào tai mắt mình nữa khi họ phát hiện ra cảnh tượng ái ân giữa hai người
Hồng Tố Tố kéo vội Hồng Kỳ Kỳ ra khỏi chỗ núp ra phía ngoài mới thở ra được một hơi dài rồi nói:
- Tỷ không ngờ sư phụ lại có thể làm chuyện như vậy. Trước nay sư phụ rất ghét nam nhân, chẳng hiểu vì sao bây giờ sư phụ lại biến đổi như vậy.

Hồng Kỳ Kỳ ngơ ngác như người mất hồn. Hai người một đằng là sư phụ của nàng, một đằng là người yêu lý tưởng của nàng lại làm chuyện thông dâm cùng nhau. Sự thực này khiến nàng vô cùng chua xót, không dám tin vào mắt mình nữa.
Hồng Tố Tố thấy em gái như vậy thì lay vai Hồng Kỳ Kỳ hỏi:
- Muội muội ! Muội định thế nào đây ?
Hồng Kỳ Kỳ vội lấy lại tinh thần, thầm suy nghĩ rồi nói:
- Chúng ta phải cách ly hai người họ ra thì mới ổn. Nếu như việc này lan truyền ra ngoài thì uy danh của sư phụ sẽ không còn nữa. Còn La huynh thì vốn đang bị bệnh nên đã bị sư phụ hớp hồn mất rồi. Hiện nay chúng ta phải làm biện pháp mạnh mới xong.
Hồng Tố Tố gật đầu:
- Muội nói có lý. Chúng ta nên đưa La huynh rời khỏi Cửu thiên sơn là cách tốt nhất. Nhưng làm sao để làm việc này. Hai người bọn họ rất hay cặp kè với nhau và võ công của sư phụ thì rất cao siêu khó mà qua mặt được người.

Hồng Kỳ Kỳ mỉm cười nói nhỏ:
- Tỷ hãy xem muội ra thủ đoạn đây !

Hồng Kỳ Kỳ lấy từ trong người ra một gói bột đen xì rồi đi lại bên cửa sổ ph*ng La Linh.
Bên trong ph*ng lúc này La Linh và Tiêu sơn thần nữ đang địt nhau đến đoạn cao trào. Tiếng thở hổn hển của mỹ nhân và những âm thanh do l. c*c địt nhau nghe rõ mồn một trong đêm canh vắng.
Hồng Kỳ Kỳ bịt mũi rồi thổi nhè nhẹ từng đám bụi đen đen bay vào ph*ng chỗ hai người đang nằm.
Lát sau, thân hình của La Linh đã ngã ra nằm bất động trên thân mình Thần nữ. Hồng Kỳ Kỳ đợi thêm một hồi mới từ từ kéo tỷ tỷ của nàng cùng vào.

Dưới ánh đèn, cả hai thiếu nữ đỏ mặt vì ngượng. Thân hình của La Linh đổ ập xuống trên thân hình Tiêu sơn thần nữ. Cả hai đều lõa thể không một mảnh vải che thân. Mùi dâm thủy chảy ra bốc trong không khí khiến hai thiếu nữ phải nhăn mặt.
Hồng Kỳ Kỳ một tay cầm đèn soi vào chỗ hai người rồi giục tỷ tỷ kéo hai thân hình trần truồng ra.

Hồng Tố Tố lắc đầu nhất khoát không chịu thực hiện. Nàng xấu hỗ quá nên không dám đ.ng chạm vào hai thân xác đang lõa lồ kia.
Hồng Kỳ Kỳ đành phải chuyển đèn cho tỷ tỷ của nàng rồi cúi xuống ôm lấy thân hình La Linh kéo ra.

Cả hai thiếu nữ đều sững sốt đỏ bừng mặt khi nhận thấy con c*c to tướng của La Linh vẫn còn dính chặt vào cái l. nhỏ nhắn của sư phụ.

Thân hình của Tiêu sơn thần nữ trắng nõn nà tuyệt đẹp lộ ra trước cặp mắt của hai nữ đệ tử. Cảnh tượng l. của Tiêu sơn thần nữ đang ngoạm lấy con c*c của La Linh thật khiến cho hai người thiếu nữ phải xấu hỗ rụng rời.

Hồng Kỳ Kỳ phải vất vả lắm mới lôi được con c*c của La linh ra khỏi cái l. của sư phụ. Hai nàng để mặc Tiêu sơn thần nữ nằm đó và tức tốc mặc lại y phục cho La Linh rồi đưa chàng xuống núi.

Rạng sáng ngày hôm sau, La Linh thức dậy thì phát giác ra chàng đang nằm trên một chiếc xe ngựa kéo.
La Linh ngạc nhiên vội ngó mắt nhìn ra thì thấy khung cảnh vài người đi lại trong buổi sớm mai. Chàng nhìn lên phía đầu xe thì thấy hai nữ nhân đang ngồi đánh xe nhưng không biết đó là ai.
Hồng Tố Tố quay lại nhận ra La Linh đã tỉnh liền tươi cười hỏi:
- La huynh đêm qua ngủ có ngon không ? Bọn tiểu muội đi suốt đêm qua mệt hết cả người.
La Linh ngơ ngác không hiểu gì cả vội hỏi:
- Tại sao ta lại ở đây ? Còn Tiêu sơn thần nữ đâu ?
Hồng Kỳ Kỳ cười nói vọng vào:
- La huynh không phải lo. Sư phụ rất khỏe. Người bảo chúng tôi đưa chàng đi tìm đại phu để chữa bệnh vì sư phụ người không đủ năng lực rồi.

La Linh nhíu mày suy nghĩ. Chàng không nhớ ra tại sao lại có chuyện lạ như vậy. Tại sao chàng không hề nhớ chút gì về chuyện này.
Hồng Tố Tố thấy chàng nhíu mày thì phì cười nói:
- La huynh suy nghĩ làm chi cho mệt óc. Chàng nên nghỉ ngơi cho khỏe thì tốt hơn.
La Linh nhớ không ra chuyện này nên cho rằng do chàng bị bệnh mất trí nên mới như vậy. Chàng nghe Tố Tố nói liền nằm xuống nhắm mắt dưỡng thần.
Trên đường đi, mọi người chuyển sang cưỡi ngựa nên cước trình ngày càng nhanh chóng. Hồng Kỳ Kỳ hy vọng với cách di chuyển như vầy sẽ đánh lạc hướng được sư phụ nếu như người quyết định rượt theo.

Một hôm, khi đi ngang một cánh rừng thì có tiếng vũ khí chạm nhau dữ dội. Ba người thúc ngựa phi nhanh để xem chuyển gì xảy ra. Khi gần đến nơi thì thấy một thiếu nữ bịt mặt đang giao chiến với hơn 10 tay cao thủ. Võ công của thiếu nữ rất cao. Kiếm tung hoành, nhưng vẫn không sao thoát khỏi vòng vây của địch nhân.

La Linh phát hiện ra thiếu nữ dường như đã bị nội thương nên các chiêu kiếm nàng đánh ra mục đích chỉ là để tìm đường tháo chạy. Chàng không hiểu giữa hai bên đã phát sinh ra chuyện gì mà đánh nhau dữ dội như vầy.
Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đều là nữ nhân nên rất khó chịu khi thấy cả chục gã đàn ông đang bao vây đàn áp một thiếu nữ. Hồng Tố Tố nói nhỏ:
- Muội muội ! Chúng ta nên giúp thiếu nữ kia . Tỷ nhìn thấy tình trạng này thật chướng mắt.
Hồng Kỳ Kỳ gật đầu đồng ý. Nàng quay sang dặn La Linh chớ nhảy vào tham chiến vì bọn người kia võ công rất cao có thể làm chàng bị thương.

Hai nàng chỉ biết La Linh đến Cửu Thiên sơn để chữa bệnh chứ không hề thử qua võ công của La Linh. Vì thế hai cô đều xem chàng như một bệnh nhân.
Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đều bỏ ngựa nhảy vào tham chiến. Hai nàng võ công cao cường nên nhất thời đã phá được vòng vây của bọn người nọ cứu thiếu nữ chạy thoát.
Thiếu nữ bịt mặt phóng vào khu rừng nhanh như điện chớp. Dường như nàng ta không quan tâm gì đến người đã cứu mình.

Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ ở lại cản hậu. Hai nàng đều là đệ tử của Tiêu Sơn thần nữ nên võ công không phải tầm thường. Cuộc chiến giữa đôi bên diễn ra ác liệt.
La Linh đứng phía ngoài quan chiến, chàng nhận ra thiếu nữ bịt mặt vừa chạy vào rừng thì từ phía sau một thân cây cách đó chừng 5 trượng có một bóng đen khinh công rất cao siêu rượt đuổi phía sau.

La Linh chột dạ thầm lo cho thiếu nữ nọ. Chàng rời khỏi lưng ngựa ẩn mình sau những thân cây bí mật chạy theo.
Đi được hơn 1 dặm. La Linh nhìn thấy thiếu nữ bịt mặt và bóng người nọ chui vào trong một căn miếu đổ, hoang vắng.
La Linh sử dụng khinh công nhảy lên nóc miếu tìm chỗ thủng ngó xuống.
Chàng thấy thiếu nữ đang đứng bên góc điện thờ đối diện với một người mặt tam giác, mũi ưng, nhìn rất hung dữ và thâm độc.
Gã mũi ưng cười khụng khụt nhìn thiếu nữ nói:
- Bạch Ngọc cô nương nên thức thời là hơn. Hiện cô nương đã trúng phải Âm thiên chưởng của Âm ma. Loại công phu đó e rằng trên đời chỉ có ta mới đủ sức chữa khỏi. Cô nương không theo ta thì tính mạng cũng không còn.

Thiếu nữ bịt mặt lúc này đã gỡ bỏ khăn che mặt, để lộ ra một khuôn mặt tuyệt đẹp với làn da trắng mịn và đôi mắt mê hồn.
Nàng chính là Bạch Ngọc tiên cơ, mới nổi danh trong 2 năm gần đây.
Bạch Ngọc tiên cơ cầm kiếm nơi tay chỉa thẳng về phía đối phương run giọng:
- Tên tiểu cẩu vô sĩ. Ta tìm người bao lâu không gặp, không ngờ hôm nay ngươi lại dám vác mặt đến đây. Tội ác của ngươi trời đất không dung. Ngươi tưởng có thể uy hiếp ta ư ?
Gã mũi ưng cười gằn:
- Thiên Hồ ta vốn dĩ đã ưng cô nương nhà nào thì người ấy không thoát. Bây giờ cô nương không chịu cũng phải chịu.

Gã nói xong xông ngay vào vung chưởng tấn công luôn đối thủ một chưởng.
Bạch Ngọc tiên cơ biết đối phương nổi tiếng dâm tà và tàn độc. Nhưng bản lĩnh y thế nào thì giờ này nàng mới được mục kích. Không ngờ võ công của gã cũng hết sức lợi hại. Bạch Ngọc tiên cơ bắt đầu lo lắng vừa đánh vừa nghĩ cách trốn đi.
Nhưng Thiên Hồ làm gì không nhận ra điều đó. Gã liên tiếp dồn đối phương vào thế phải tận lực phát chiêu. Gã hy vọng mỹ nhân nội thương bộc phát thì cơ hội của gã sẽ cao hơn nhiều.

Bạch Ngọc tiên cơ tâm tình không định mà nội thương thì ngày càng tăng khiến cho võ công nàng phát huy chẳng được bao nhiêu. Nàng bị dồn vào góc tường hết phương vùng vẫy.
Thiên Hồ thấy thời cơ đã đến. Gã phất mạnh cánh tay bên tả đẩy ra một làn khói đen về phía Bạch Ngọc Tiên cơ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ không thể ngờ được đối phương lại có quái chiêu này. Nàng vung tay định đánh trả một chưởng để đẩy làn khói đen kia đi thì toàn thân đã thấy run động.

Làn khói đen này vốn là một dâm dược được cất giữ trong cánh tay Thiên Hồ. Gã khi nào gặp phải nữ nhân võ công quá sức lợi hại không làm gì được mới mang ra sử dụng.
Qủa nhiên khi Bạch Ngọc Tiên cơ mắc phải dâm dược thì cả người nàng đã run lẩy bẩy lên rồi.
Nàng gắng gượng dựa lưng vào tường để cho cơ thể khỏi phải gục ngã.
Thiên Hồ thấy nạn nhân đã nhiễm phải dâm dược của mình thì khoái trí cười lên khanh khách.

Gã không thèm đánh nữa mà lùi ra xa nói lớn:
- Bạch Ngọc cô nương đã trúng phải Dâm xuân hương vụ của ta. Nàng bây giờ coi như đã là người của ta rồi. Có muốn chống cũng không được nữa.
Lúc này, thân hình Bạch Ngọc tiên cơ đã run lên bần bật. Nàng buông thỏng thanh kiếm rớt xuống đất trong khi cả cơ thể nàng từ từ ngồi xuống góc tường.

La Linh ở phía trên nhìn xuống cũng phải kinh hãi. Chàng thấy Bạch Ngọc tiên cơ mặt đỏ như say rượu. Đôi mắt đầy ánh xuân tình thì biết rằng dâm dược cực kỳ lợi hại.
Rồi như mất cả lý trí và sự xấu hỗ. Bạch Ngọc tiên cơ vội vã cởi bỏ y phục đang mặc trên người. Nàng vừa làm vừa rên rỉ không ngừng.
Thiên Hồ trố mắt ra nhìn. Thân hình mỹ nhân hiện ra đẹp không thể tả. Chưa bao giờ trên giang hồ gã được nhìn thấy một mỹ nhân khuyến rũ đến như vậy.
Gã nuốt vội nước bọt vì thèm khát, rồi tiến lại gần mỹ nhân.

Bạch Ngọc tiên cơ đã lõa thể ngồi ở góc ph*ng. Y phục nàng lột ra vứt bừa trên nền gạch. Hai tay mỹ nhân đưa lên vuốt ve đôi nhũ phong no tròn hấp dẫn. Nàng không xấu hỗ gì giang rộng hai chân ra để lộ cái l. xinh xắn và trinh nguyên của mình ra trước con mắt của gã dâm tặc.

Thiên Hồ chịu hết xiết vội nhào người đến phủ lên mình mỹ nhân. Hai tay gã nhanh chóng kéo Bạch Ngọc tiên cơ nằm ngửa ra đất trong lúc khuôn mặt gã úp vội lên hai quả đào tiên của mỹ nhân mà hôn hít không ngừng.
La Linh biết tình thế không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa. Chàng vội tìm chỗ thuận lợi để tấn công đối phương từ phía trên.
Nhưng Thiên Hồ làm sao biết được nguy cơ đang treo trên đầu gã. Dục tính của gã đã lên hết mức. Gã buông vội mỹ nhân ra rồi nhanh nhẹn cởi bỏ y phục.

Thân hình trần truồng của Thiên Hồ vừa thoát ly khỏi lớp vải bọc thì bỗng có một tiếng ầm thật lớn từ phía trên rồi một bóng đen bất thần lao xuống đánh ngay vào đầu gã một chưởng.
Diễn biến nhanh quá và thủ đoạn của đối phương thật hết sức cao cường. Thiên Hồ chưa kịp có ý định phản kháng thì đầu gã đã bị đánh trúng. Thân hình Thiên Hồ ngã ngửa ra đất chết không kịp trối.

La Linh thu chưởng lại nhìn đối phương. Chàng thấy gã đã chết ngỏm rồi nhưng con c*c to lớn vẫn còn đung đưa chào cờ mới thật là kỳ.
Đột nhiên có tiếng rú khe khẽ của mỹ nhân khiến La Linh vội nhìn lại. Khuôn mặt chàng đỏ bừng khi nhìn thấy thân hình trần truồng tuyệt đẹp của người thiếu nữ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ đã bị dâm dược hành hạ đến nỗi người nàng như đang phát điên. Nàng tự đưa tay cào cấu da thịt mình để thõa mãn cơn thèm muốn.

La Linh thấy vậy không khỏi thương xót. Chàng vội cúi xuống giữ chặt lấy hai tay nàng không cho Bạch Ngọc Tiên Cơ có cơ hội tàn phá cơ thể mình nữa.

Bạch Ngọc Tiên Cơ không làm sao được trợn mắt lên nhìn chàng. Nàng nhìn một lúc rồi từ hai mắt mỹ nhân chảy ra hai dòng lệ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ nức nhẹ cố gắng nói:
- Chàng hãy thương lấy thiếp. Thiếp chết mất !
La Linh hiểu mỹ nhân định nói gì. Chàng không nỡ để mỹ nhân trong tình trạng này liền cúi xuống hôn nàng say đắm.

Bạch Ngọc Tiên Cơ ôm chặt lấy tình quân. Cả người nàng run rẩy, tiếng nói đứt quảng:
- Thiếp ... thiếp chết .... mất. Chàng mau giúp thiếp ....nhanh .... lên !
La Linh biết mỹ nhân bị dâm dược quá mạnh. Nếu chàng không giúp nàng thì mỹ nhân đến điên cuồng mà chết mất.
La Linh vội lột bỏ y phục rồi ôm chặt lấy mỹ nhân vào lòng. Quân tử kiếm của chàng nhanh chóng đâm vào âm phong động của Bạch Ngọc tiên cơ phá trinh nàng. Thân hình hai người rung động trong nhịp giao hoan. Tiếng rú của mỹ nhân cao vút trong cơn hoang lạc đến tột cùng.

Hiệp một qua đi khá nhanh chóng vì cái l. trinh tiết của Bạch Ngọc tiên cơ quá bóp đã làm cho con c*c của La Linh phải phụt khí. Một phần nữa là do hai người địt nhau nhanh quá, khoái sướng gia tăng cùng với sự co bóp của cái l. mỹ nhân xiết lấy con c*c khiến chàng trai chỉ còn nước buông rơi vũ khí đầu hàng.

Bạch Ngọc Tiên Cơ sau phút hoang lạc đã dần dần bình tĩnh trở lại. Nàng thấy mình đang nằm trong vòng tay một chàng thanh niên tuấn tú phi phàm nhưng lại hoàn toàn xa lạ đối với nàng.

Bạch Ngọc Tiên Cơ vừa xấu hỗ mà lại vừa bối rối. Nàng không biết nói sao trước ánh mắt say mê của chàng trai khi nhìn vào thân hình ngà ngọc của nàng.
La Linh do mãi ngắm nghía hai vưu vật no tròn khuê gợi trước mặt nên không biết rằng mỹ nhân đã tỉnh. Quân tử kiếm của chàng đã lại chào cờ hùng dũng lên rồi chứng tỏ dục tính của chàng lại lên cao.

La Linh ôm choàng lấy mỹ nhân rồi vừa hôn hít đôi tuyết lê trắng nõn chàng lại vừa đưa quân tử kiếm của chàng xâm nhập khe đào nguyên của Bạch Ngọc Tiên Cơ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ ngượng ngập không biết thế nào. Nàng nhận thấy cái l. nàng đang bị một vật gì nóng hổi và to lớn tấn công vào.

Cả người nàng cảm thấy khoái sướng dâng trào từ chỗ cái l. bị đâm. Con c*c của La Linh ra vào liên hồi trong cái l. của Bạch Ngọc Tiên Cơ khiến cho nàng không thể cầm giữ được nữa bật lên những tiếng rên rĩ không ngừng.

La Linh vừa giao hoan vừa ngắm nhìn toàn thân trên mỹ nhân đang rung động theo từng nhịp lắc của chàng. Chàng nhìn vào mắt nàng thì nhận thấy mỹ nhân đang say đắm nhìn chàng. La Linh giật mình vì chợt nhận ra mỹ nhân đã tỉnh lại rồi.
Chàng vội rút con c*c ra khỏi l. nàng. Từ đầu khấu đến toàn thân con c*c đều bóng loáng và đẫm đầy dịch chất của hai người tiết ra.

Bạch Ngọc Tiên Cơ bị hụt hẫng giận dỗi nói lớn:
- Chàng làm sao vậy ! Mau để nó lại chỗ cũ đi !
Nói rồi nàng chỉ tay về phía cái l. của mình. Hiển nhiên nàng muốn tìm lại cảm giác khoái lạc lúc nãy khi con c*c đâm ngập lỗ l..

La Linh đột nhiên bật cười sảng khoái. Chàng vội vàng đẩy con c*c của mình vào sâu trong l. mỹ nhân. Hai người địt nhau thật lâu rồi cùng rú lên vì khoái lạc khi l. c*c đồng loạt xuất khí ào ạt.
La Linh nằm ôm chặc lấy mỹ nhân vào lòng. Hai người nằm yên để tận hưởng sự run động dữ dội ở vùng hạ thể.
Lát sau, quân tử kiếm đã hết khí, xìu lại rời khỏi cái l.. Bạch Ngọc Tiên Cơ mở mắt nhìn vào khuôn mặt của tình lang một cách say đắm.

La Linh hôn môi nàng rồi đứng dậy mặc lại y phục rồi bước ra ngoài.
Bạch Ngọc Tiên Cơ cũng ngồi dậy. l. nàng ngập đầy dịch chất của hai người chảy xuống đùi non khiến nàng cảm thấy khó chịu.
Bạch Ngọc Tiên Cơ lấy khăn tay ra lau sạch chỗ kín rồi mặc y phục trở vào. Lúc này nàng mới nhìn thấy thân thể lõa lồ của Thiên Hồ nằm chết ở gần đó.
Bạch Ngọc Tiên Cơ rùn mình nghĩ đến suýt tí nữa trinh tiết của nàng đã bị tên dâm tặc kia lấy mất. Nàng nhìn theo chàng trai xa lạ kia với ánh mắt cảm kích.
La Linh đợi Bạch Ngọc Tiên Cơ ra rồi mới cùng nàng quay lại chỗ cũ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ không chịu đi liền nói:
- Thiếp muốn chúng ta ra kia nói chuyện một chút. Thiếp có điều muốn hỏi chàng.

La Linh biết trong lòng nàng đã xem chàng là trượng phu rồi. Chàng không thể từ chối yêu cầu của mỹ nhân nên bước theo nàng.
Bạch Ngọc Tiên Cơ ngồi xuống một tảng đá rồi hỏi:
- Chàng tên gì ? Ở đâu ? Tại sao chàng biết thiếp bị nạn mà ra tay giải cứu ?
La Linh cười khổ nói:
- Ta cũng không biết mình tên là gì ? Nhưng hiền thê của ta gọi ta là La Linh. Ta cũng không biết có phải như vậy không ?

Bạch Ngọc Tiên Cơ xám mặt lại khi biết đối phương đã có nội thê. Nàng càng kinh ngạc hơn khi biết chàng trai tuấn tú kia bị mắc bệnh mất trí. Bạch Ngọc Tiên Cơ đau xót nhận ra mình không thể chiếm đoạt nam nhân của kẻ khác. Mà nàng cũng không thể muối mặt đi làm tỳ thiếp cho người ta.

Bạch Ngọc Tiên Cơ thở dài rồi đứng vụt dậy chạy biến vào rừng. La Linh không hiểu tại sao mỹ nhân lại đột nhiên cư xử như vậy. Khi chàng bình tĩnh lại định rượt theo thì bóng dáng Bạch Ngọc Tiên Cơ đã không còn đâu nữa.

La Linh quay trở lại chỗ cũ. Chàng định tìm kiếm hai chị em họ Hồng nhưng hai nàng cũng đã không còn ở chỗ cũ nữa. La Linh thẫn thờ nhìn trời đã bắt đầu tối. Chàng thở dài tìm kiếm một chỗ ngủ ở trong rừng rồi đốt lửa lên để sưởi.

Bạch Ngọc Tiên Cơ mang vết nội thương vừa đi vừa chạy. Nàng cảm thấy trong lòng trống rỗng vì sự thật quá phũ phàng đối với bản thân nàng. Trinh tiết nàng hiện nay đã mất mà trong người lại vướng phải nội thương vô phương cứu chữa. Bạch Ngọc Tiên Cơ tuyệt vọng khôn cùng đến mức không còn muốn sống nữa.
Đột nhiên trước mắt nàng hiện lên một bóng người. Bạch Ngọc Tiên Cơ vừa thấy người này thì nhảy ngay vào lòng mà òa khóc:
- Sư phụ !
Người mới đến là một nữ nhân che mặt. Bà ta đưa tay đỡ lấy thân hình người thiếu nữ rồi dìu lại bên một tảng đá.

Bạch Ngọc Tiên Cơ sau một hồi khóc lóc đã lấy lại chút tinh thần kể lại mọi chuyện. Từ khi nàng dò ra tin tức của Âm ma rồi bị lão đánh trọng thương đến khi gặp phải hoàn cảnh éo le mất hết cả trinh tiết.
Nữ nhân che mặt trong lòng chấn động khi nghe mọi chuyện. Bà vội đưa tay bắt mạch cho ái đồ rồi khẽ thở dài.

- Rõ ràng tình trạng của Bạch Ngọc Tiên Cơ là rất nguy kịch. Nội thương đã lan ra đến phế phủ làm cho hơi thở nàng ta ngày càng khó khăn.
Nữ nhân chưa biết làm sao thì đột nhiên xung quanh trong vòng mười trượng có một bọn người rất đông đang áp đến.

Nữ nhân ngước mắt nhìn lên thì thấy một lão nhân thân hình ốm cao đang tiến lại gần hai người. Đằng sau lão ta có vô số hắc y nhân tay lăm lăm vũ khí.
Nữ nhân đứng dậy liếc nhìn xung quanh rồi cười nói:
- Không ngờ một mình Bạch Thái Tiên Hồ ở đây lại có thể dẫn dụ được nhiều nhân vật như thế .
Nàng đã nhận ra ngoài Âm ma vẫn còn sống đang ở trước mặt thì các nhân vật ở bốn phía đang tiến đến cũng không ít các cao thủ lợi hại.

Phía bên tả là Độc cước lão tà dẫn theo hơn 5 tên đệ tử, bên hữu là Đại lực thần quyền đi với ba tên áo đen, phía sau thì Tam hung Hà lão đại, lão nhị và lão tam dẫn theo hơn 10 tên thủ hạ.
Có thể nói cuộc chiến đêm nay lành ít dữ nhiều rồi.
Âm ma bật cười dài nói lớn:
- Bọn ta tưởng rằng thả mồi bắt cá sẽ tóm được nhân vật gì lợi hại. Không ngờ chỉ có mình ngươi đến đây chịu chết. Không hiểu hai con yêu nữ thường đi với gã minh chủ dỡ người La Linh hiện có ở đây không ?
Bạch Thái Tiên Hồ trong lòng lo lắng. Nàng biết với ngần này cao thủ thì cơ hội sống còn của nàng cũng không cao rồi. Bây giờ bên cạnh nàng lại vướng thêm người nữ đệ tử đang bị thương nặng thì khả năng thoát đi quả thật hiếm hoi.
Độc cước lão tà cười rộ:
- Nghe nói Bạch Thái Tiên Hồ xinh đẹp tuyệt trần. Lão phu hằng mở tưởng đã lâu nhưng chưa từng được gặp mặt. Nàng hãy bỏ khăn che mặt ra cho lão phu nhìn một chút xem có giống như lời đồn hay không ?

Bạch Thái Tiên Hồ rút kiếm cầm tay. Nàng thét lên một tiếng bất thần lao đến đánh thẳng về phía lão Độc cước.

Tiếng vũ khí chạm nhau dữ dội và thân hình của Bạch Ngọc tiên cơ đã luồn ra phía sau bọn đệ tử của lão độc thoát chạy ra ngoài.
Ở bên trong Bạch Thái Tiên Hồ bốn bên bị địch nhân vây chặt. Nàng vũ lộng thanh kiếm đánh đông, đỡ tây thân pháp nhanh như thiểm điện.

Bạch Ngọc tiên cơ mới chạy ra ngoài chừng đầy 5 trượng đã bị đám đệ tử và người của Âm ma vây chặt. Nàng đang bị nội thương nên tình thế nguy ngập nhanh trong chớp mắt.
Đột nhiên có hai bóng nhân ảnh từ đâu nhảy đến cứu nguy cho Bạch Ngọc Tiên Cơ. Hai người này chính là chị em họ Hồng. Hai người nghe tiếng đánh nhau nên chạy đến vừa hay thấy tình trạng nguy kịch của Bạch Ngọc Tiên Cơ liền nhảy vào cứu giúp.

Ba người vừa đánh vừa chạy một lúc đã thoát khỏi trùng vây chạy thoát ra ngoài. Hồng Tố Tố thấy Bạch Ngọc Tiên Cơ dường như đang bị nội thương nên vội dìu lấy nàng kéo đi thật nhanh.
Ba người không ai ở lại nên không thể chứng kiến một tình huống cực kỳ hy hữu đã xảy ra.
Số là Bạch Thái Tiên Hồ trong lúc đối phó với số đông cao thủ đã bị Âm ma đánh trúng vào ngực một chưởng.

Nàng ngã ngửa ra đất tưởng chừng như sắp mất mạng đến nơi thì chợt một luồng gió lạnh thổi tới.
Cả đám cao thủ cảm thấy lạnh run như đang ở giữa mùa đông lạnh giá. Một bóng người đột ngột xuất hiện và mang Bạch Thái Tiên Hồ phóng đi như bay vào phía sau đám cây lá.
Âm Ma thét lớn vung người đánh theo một chưởng nhưng chưởng phong đã bị đối phương hóa giải một cách dễ dàng.

Mọi chuyện xảy ra vừa bất ngờ lại vừa nhanh chóng đến không ngờ. Khi quần tà định đuổi theo thì đối phương đã biến mất từ đời nào rồi.
La Linh ôm nạn nhân phóng chạy một hồi đã hơn 4 dặm đường. Chàng nhìn ra phía xa thấy một ngọn núi nhỏ liền chạy vội lại. May sao dưới chân núi có mấy gian nhà được dựng lên cho khách bộ hành đến ghé thăm.
La Linh vội đưa nạn nhân vào một gian nhà lớn nhất rồi đóng cửa lại để tránh tai mắt của người ngoài.

Chàng lột bỏ khăn che mặt của nữ nhân bị thương ra thì thấy khuôn mặt nàng đẹp đẽ vô cùng. Hai mi nàng dài cong vút và sóng mũi nhỏ nhặn nhìn thật hấp dẫn.

Mỹ nhân đã bị bất tĩnh nhận sự nhưng từ người nàng lại tỏa ra một mùi thơm khuyến rũ lạ kỳ. Mùi hương này làm La Linh cảm thấy dường như nữ nhân rất thân thiết với chàng.
La Linh kiểm tra mạch đập mỹ nhân thì thấy nàng toàn thân đã lạnh ngắt và hơi thở vô cùng khó khăn. Rõ ràng vết chưởng thương kia cực kỳ nguy hiểm.

La Linh ngần ngừ một lúc rồi cắn răng cởi bỏ áo trên thân hình mỹ nhân. Đôi mắt chàng đờ ra trong giây phút khi nhìn thấy vưu vật tuyệt đẹp trên thân hình người ngọc. Hai nhũ phong nàng tròn đầy và bốc mùi hương nồng nàn khuyến rũ nam nhân ôm lấy.

La Linh phải cố gắng lắm mới giữ được tâm tình xao động thăm khám vết thương nơi ngực trái của nàng. Đây là loại chưởng âm độc, lại trúng vào ngực nên đã gây ra một vết bàn tay xanh lè ở một bên nhũ phong.

La Linh vội dựng nữ nhân ngồi dậy rồi áp một tay vào vết thương hút lấy âm độc ra ngoài.
Một hồi lâu sau, trên đầu La Linh đã có những đám khói trắng bốc lên. Thân hình Bạch Thái Tiên Hồ đã dần dần chuyển động. Nàng ngỡ ngàng chứng kiến một người thanh niên giống La tướng công của nàng như đúc đang cứu trị cho nàng.
La Linh lúc này đã xả công rút bàn tay về. Trên ngực nữ nhân đã hết vết chưởng thương trong khi đó bàn tay La Linh lại chuyển màu xanh xám.

La Linh đưa tay đánh ra một chưởng đẩy chất độc bắn hết ra ngoài. Chàng nhìn sang thì thấy mỹ nhân đã tỉnh lại rồi.
Bạch Thái Tiên Hồ kéo áo lên che lấy ngực rồi bỗng hỏi:
- Người ! Người có phải là La tướng công không ?
La Linh giật mình vội nhìn lại. Chàng đột nhiên nhớ lấy mấy lời nói của Tiêu Sơn thần nữ về người vợ thứ ba của mình nên không khỏi buột miệng hỏi:
- Nàng là Bạch Thái Tiên Hồ ...
Bạch Thái Tiên Hồ khẽ gật đầu. Nàng ngước mắt nhìn chàng chờ đợi câu trả lời.

La Linh vui mừng nói:
- Ta là La Linh. Nàng nhận ra ta sao ?
Bạch Thái Tiên Hồ run giọng:
- Thiếp làm sao quên được bóng hình chàng. Nhưng mà thiếp biết chàng đã mất rồi mà. Làm sao chàng lại có thể sống lại được.
La Linh ngỡ ngàng, nói lớn:
- Ta ... ta là La Linh thật ư ! Chẳng lẽ Miêu Thiên Hồng và Tiêu Sơn thần nữ đều đã nhận định đúng.
Bạch Thái Tiên Hồ tròn mắt:
- Chàng biết hai người bọn họ sao ?
La Linh cười nói:
- Phải ! Chẳng những ta biết hai nàng ấy mà họ cũng đã là thê tử của ta rồi.
Bạch Thái Tiên Hồ đi từng ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Nàng nhận thấy hai ả kia đã nhận người này là La Linh thì nhất định phải có lý do. Nàng gần như phát điên khi nghĩ đến viễn cảnh La Linh đã sống lại và hai người tiếp tục cùng nhau phiêu lãng giang hồ.

Trong phút sao lãng, hai tay giữ áo che trước ngực của Bạch Thái Tiên Hồ bị tuột xuống dưới. Trước mặt La Linh một nửa hình quả tuyết lê lộ ra trông thật vô cùng khêu gợi.
Cái cảnh nửa kín nửa hở nọ khiến con lợn lòng của La Linh dựng lên cứng ngắt. Chàng không kìm chế được bước đến sau lưng mỹ nhân ôm lấy thân hình người ngọc vào lòng.
Bạch Thái Tiên Hồ choàng tỉnh vội vùng vẫy định thoát ra. La Linh không chịu ôm ghị lấy nàng rồi nói nhỏ vào tai mỹ nhân:

- Nương tử đã là người của La gia. Nàng chẳng lẽ định từ chối trượng phu hay sao ?
Bạch Thái Tiên Hồ hai má đỏ bừng. Nàng không biết nên làm sao thì cái cổ trắng nõn của nàng đã bị La Linh hôn say đắm. Hai tay La Linh choàng lên phía trước bóp vuốt đôi tuyết lê. Cử động của chàng mạnh bạo và kiên quyết kiến mỹ nhân đờ đẫn cả người.
Bạch Thái Tiên Hồ như say như tỉnh. Nàng cảm tưởng như cơ thể đang căng phồng lên trước sự tấn công mãnh liệt của chàng trai.

La Linh vừa bóp vuốt vừa ôm trọn thân hình người ngọc vào lòng. Mùi u hương từ cơ thể mỹ nhân tỏa ra khiến người quân tử đắm say ngây ngất.
Quân tử kiếm của chàng áp sát vào lưng mỹ nhân trong khi hai tay chàng nhào nặn một cách thích thú hai quả đào tiên tuyệt đẹp.
Bạch Thái Tiên Hồ thở lên hồng hộc. Cả người nàng run lẩy bẩy trong khi hai bên má mỹ nhân đỏ bừng bừng.

Đột nhiên, cánh tay La Linh tuột xuống bên dưới phần hạ thể người ngọc. Chàng đã ra tay cởi bỏ y phục che dưới hạ thể của Bạch Thái Tiên Hồ.
Bạch Thái Tiên Hồ vội giữ tay tình quân lại mặt đỏ bừng nói:
- Tướng công không nên như vậy ! Muội muốn chúng ta hãy gặp gỡ hai vị cô nương kia trước đã.
La Linh biết chắc mỹ nhân này đã là người của chàng rồi. Đối với yêu cầu của Bạch Thái Tiên Hồ chàng không mấy quan tâm nhưng chàng nghĩ phải tính cách khác để đụ được nàng.

La Linh tiếp tục hôn say sưa thân hình mỹ nhân. Chàng để ý mỗi khi môi chàng liếm láp hai bên tai người ngọc thì mỹ nhân run lên rõ rệt. La Linh mỉm cười bí ẩn rồi tấn công liên tục vào chỗ nhạy cảm nọ. Qủa nhiên, sau một hồi tác động thân hình Bạch Thái Tiên Hồ đã rủ ra rồi.

La Linh nhân cơ hội mỹ nhân đang khoái ngất liền thò tay luồn qua lớp vải y che l. mỹ nhân rồi bóp vuốt l. nàng.
Bạch Thái Tiên Hồ rú lên mấy tiếng rồi hai đùi nàng kẹp chặt lấy tay của La Linh giữ ở l. nàng.

La Linh vừa hôn vừa vuốt ve kích thích các điểm nhạy cảm ở cơ thể mỹ nhân. Trong khoảng thời gian chưa cạn tuần trà thì Bạch Thái Tiên Hồ đã hoàn toàn bị khuất phục.
Thân hình nàng lõa lộ trước sự vuốt ve ngày càng điêu luyện của La Linh. Mỹ nhân ôm ghị lấy chàng run rẩy trong cơn khoái dục ngày càng dâng cao.

La Linh thích thú thưởng thức bông hoa đang tỏa hương thơm ngây ngất. Qủa thật mùi hương từ thân thể người ngọc tỏa ra trong khi động dục thật khiến người ta phải điên đảo thần hồn.

La Linh đã lột bỏ y phục bản thân rồi cầm lấy con c*c to tướng của mình đâm vào cái l. đang rỉ nước dâm thủy của Bạch Thái Tiên Hồ.
Bạch Thái Tiên Hồ rú lên một tiếng. Màn trinh tiết đã bị rách làm cho máu trinh rỉ ra bên mép l..
Mỹ nhân nhăn mặt vì đau khiến cho La Linh phải vừa ôm lấy người ngọc vừa vuốt ve an ủi:
- Nương tử cố chịu một chút. Chỉ lát nữa thôi thì sẽ hết đau ngay và sẽ rất sướng.
Bạch Thái Tiên Hồ gượng cười dụi mặt vào lòng tình quân không nói câu gì.

La Linh sợ mỹ nhân đau nên chỉ ra vào con c*c của chàng một cách hết sức nhẹ nhàng.
Chỉ một lúc sau cơn khoái lạc lại trào dâng trong cơ thể mỹ nhân. Bạch Thái Tiên Hồ rên rỉ trong niềm hoan lạc ngút ngàn. l. nàng co bóp mãnh liệt xiết chặc lấy con c*c của La Linh trong khi nước dâm từ trong người cứ liên tục tuôn ra.
La Linh hăng say đập mạnh con c*c vào trong cái l. sít sao nọ. Chàng nhận thấy l. mỹ nhân bóp và xiết con c*c của chàng hết sức ghê gớm. Nếu chàng là trai tơ thì đã xịt khí ra từ lâu rồi.

La Linh vừa cố giữ vừa ra sức địt mạnh con c*c. Cả hai rú lên trong những cơn khoái ngất mỗi lúc một tăng dần. Rồi chuyện gì đến ắt phải đến. Con c*c của La Linh bắt đầu run động rồi phụt từng đợt từng đợt tinh trùng vào cái l. của Bạch Thái Tiên Hồ.
l. của mỹ nhân chịu không nổi trước những cú bắn phá tinh trùng mãnh liệt như vậy. Cái l. đỏ ửng và phồng to vì nứng cũng bắt đầu co giật rồi trào khí ra.
Bạch Thái Tiên Hồ ôm chặt lấy La Linh rú lên những âm thanh vô nghĩa biểu thị sự khoái lạc ngút trời.

Hai người nằm bên nhau một lúc mới dịu lại cơn nhục dục. Bạch Thái Tiên Hồ ngượng ngập vội ngồi dậy mặt vội y phục vào người. Nàng xấu hổ vì không giữ nổi mình trước những cám dỗ đầy ắp dục tình vừa qua.
La Linh mỉm cười nhìn thân hình Bạch Thái Tiên Hồ từ phía sau. Đôi mông nàng trắng tròn khuê gợi với cái eo thon nhỏ nhìn thật thích mắt.

Đột nhiên chàng nhào lại kéo mỹ nhân ngã ngửa vào lòng.
Bạch Thái Tiên Hồ hốt hoảng kêu lên oai oái. Nàng vừa mới định mặc quần vào thì bị kéo ngã khiến cho cái quần bị kéo căng ra rách toạc.
La Linh cười lớn đè lấy người nàng mà hôn.
Bạch Thái Tiên Hồ bị chàng tấn công hết đường né tránh chỉ còn nước đắm chìm trong ngây ngất đang tăng dần.

La Linh hôn xong ngắm nhìn người ngọc cười hỏi:
- Nương tử thấy có thích không ? Chúng ta đấu thêm hiệp nữa nhé ?
Bạch Thái Tiên Hồ đỏ mặt nói:
- Chàng đúng là con quỷ phong lưu. Mới đó lại đòi hỏi nữa rồi.
La Linh đưa tay vuốt ve một bên nhũ phong rồi mỉm cười:
- Tại vì nàng đẹp quá ! Nếu ta không ăn cũng uổng !
Bạch Thái Tiên Hồ nguýt dài:
- Chàng đừng có nói bỡn. Chẳng lẽ thiếp không biết hai mỹ nhân kia cũng xinh đẹp lắm ư?
La Linh cười:
- Đúng là họ thật xinh đẹp. Nhưng làm sao họ có được mùi hương như nàng. Chắc trên đời này chỉ có mình nàng tạo được mùi hương khuyến rũ này thôi.
Bạch Thái Tiên Hồ thầm công nhận La Linh nói đúng. Nàng rất hài lòng vì trượng phu thần dũng hơn người.

Nhưng Bạch Thái Tiên Hồ chợt nhớ ra một chuyện vội ngồi bật dậy:
- Thôi chết ! Thiếp quên mất một việc. Chúng ta phải đi cứu người lập tức.
La Linh ngạc nhiên:
- Nàng định cứu ai ? Tại sao lại phải đi ngay bây giờ ?
Bạch Thái Tiên Hồ vội vàng mặc lại y phục và thay quần mới. Nàng quay sang La Linh giục:
- Tướng công mau cùng thiếp đi cứu người. Nạn nhân là đệ tử của thiếp. Y đã bị trúng phải Âm ma chưởng và có thể đang bị truy bắt.
La Linh vừa mặc y phục vừa hỏi:
- Y là nam hay nữ. Y bị trúng thương đã lâu chưa ?
Bạch Thái Tiên Hồ trả lời:
- Y là nữ nhân. Y mới bị trúng thương gần đây thôi.
Hai người lúc này đã ra đến bên ngoài. Trời mới tờ mờ sáng. Sương đêm vẫn còn đang rơi và khá lạnh lẽo.
Bạch Thái Tiên Hồ và La Linh quay người trở lại chỗ cũ. Họ vừa đi vừa bí mật quan sát khắp nơi xem có động tĩnh gì không ?
Chợt nhiên La Linh đứng khựng người lại chú ý nghe ngóng. Chàng quay sang Bạch Thái Tiên Hồ hỏi nhỏ:
- Nàng có nghe thấy âm thanh gì không ?
Bạch Thái Tiên Hồ định thần một lúc rồi lắc đầu:
- Thiếp không nghe thấy gì cả. Tướng công phát hiện điều gì khác lạ ư ?
La Linh lắng nghe lại một lúc rồi nói:
- Chắc chắn là có chuyện gì rồi. Chúng ta mau đến xem.
Hai người phi thân thật nhanh về phía trước.

Bạch Thái Tiên Hồ ngấm ngầm để ý khinh công của La Linh thì thấy thân pháp của chàng hết sức nhanh nhẹn và khá giống với thân pháp của người xưa. Nhưng võ công của chàng có vẻ còn cao hơn người xưa nhiều mới thật là kỳ.

Hai người phi nhanh chẳng mấy chốc đã nghe thấy âm thanh vũ khí chạm nhau dữ dội.
Bạch Thái Tiên Hồ và La Linh bí mật áp sát đấu trường. Hai người kinh ngạc nhận thấy Miêu Thiên Hồng đang hỗn chiến với bọn người của Âm ma.
Cách đó không xa là cuộc chiến giữa hai thiếu nữ áo vàng Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đấu với bọn Tam hung cùng vô số đệ tử.

Bạch Thái Tiên Hồ lo lắng nhìn quanh thì thấy một nữ lang xinh đẹp đang đứng bảo vệ cho ái đồ của mình chống lại bọn người của lão Độc cước.

So về võ công thì lão độc cước hơi kém sút đối phương một chút nhưng do nữ lang phải ra sức bảo vệ cho Bạch Ngọc tiên cơ nên võ công của nàng không thể phát huy ra hết được. Do vậy nữ lang luôn gặp khó khăn trước những đợt tấn công của phe đối phương.
Bạch Thái Tiên Hồ nhận ra nữ lang chính là Tiêu Sơn thần nữ. Nàng hứng chí nhảy ngay vào vòng chiến cứu nguy cho ái đồ trước những sự tấn công từ phía bọn đệ tử của Độc cước lão tà.
Trong khi đó La Linh cũng nhảy vào cứu nguy cho Miêu Thiên Hồng trước sự giáp công của lão Âm ma và Đại lực thần quyền.

Miêu Thiên Hồng đang trong cơn nguy ngập trùng trùng thì bất ngờ được cứu viện. Nàng hết sức kinh ngạc vì người cứu trợ nàng lại là La Linh. Trong thâm tâm nàng La Linh đang ở Cửu Thiên Sơn sao giờ đây lại có mặt ở nơi này. Nhưng tình thế trước mắt xảy ra hết sức nhanh chóng. La Linh ra tay đấu với Âm ma một chưởng dữ dội. Cả người lão ma bị bắn lùi lại mấy bước khiến lão kinh hoàng nhìn lại đối phương.
Âm Ma ngạc nhiên đờ người ra vì thấy người vừa đẩy lui mình lại là một chàng trai trẻ. Có điều làm lão kinh hãi là người này lại giống như đúc với kẻ thù của lão năm xưa mới thật là kỳ.
Âm Ma đinh ninh La Linh đã chết từ lâu nên lấy lại bình tĩnh trầm giọng quát:
- Tiểu tử kia ! Ngươi ở đâu ra lại đến đây quấy nhiễu lão phu ?
La Linh mỉm cười:
- Ta là La Linh. Còn ngươi là ai lại dám ức hiếp ái thê của ta.

Câu trả lời của chàng khiến lão Âm Ma kinh ngạc. Lão biết rất rõ La Linh đã chết từ 20 năm nay, còn cô nương kia chính là Miêu Thiên Hồng ái thê của kẻ xấu số. Bây giờ tự dưng lại lòi ra một tên tiểu tử tự xưng là La Linh và dám gọi Miêu Thiên Hồng là ái thê của mình thì đúng là điên cả đầu rồi.

Miêu Thiên Hồng thấy La Linh đứng trước mặt cừu nhân mà chẳng nhận ra thì vừa lo vừa tức nói lớn:
- Tướng công ! Lão tặc đó là Âm ma. Kẻ đã đánh chàng thọ thương ngày xưa đó. Chàng mau giết lão đi để trừ hậu họa.
La Linh nghe vậy tròn mắt nhìn đối phương. Chàng thấy lão ta thân hình dài ngoẵng. Mắt xanh lè thì cũng biết lão luyện âm công hết sức ghê gớm.
La Linh đề tụ chân lực bước dần lại gần lão ma nói lớn:
- Ta và ngươi đã là oan gia nên mới gặp nhau ở đây. Chúng ta đấu với nhau một trận kết thúc chuyện này cho rồi.

Âm Ma đôi mắt láo liên. Lão chưa biết chắc đối phương có phải là La Linh thật hay không nhưng đã quyết phải diệt trừ đối thủ ngay lập tức.
Khi La Linh vừa nói chưa dứt tiếng thì thân hình lão Ma đã cuốn tới, chưởng phong âm độc lạnh lẽo chụp lấy thân hình đối phương.
La Linh rú lên một tiếng như rồng ngâm rồi thân pháp biến ảo, thần long chưởng lập tức giỡ ra.

Thân hình La Linh như uốn lượn trong vòng sóng chưởng của đối thủ. Hai tay chàng biến ảo khôn lường. Chưởng pháp vừa nhanh, vừa mạnh lại còn lạnh buốt như băng hà.
Âm Ma càng đánh càng thấy khiếp sợ. Lão đã luyện Âm công đến mức cùng cực rồi mà vẫn chưa địch nổi đối phương. Thân hình lão càng lúc càng trở nên giá lạnh đến mức gần như máu huyết đã đông đặc lại. Âm Ma hoảng hốt cố gắng tìm cách đột phá vòng vây nhưng vô vọng.

Ở bên kia Đại lực thần quyền cũng bị Miêu Thiên Hồng dồn cho thất bất xa bang. Thật ra không phải đại lực thần quyền kém hơn đối phương mà chỉ vì Miêu Thiên Hồng là thánh nữ của độc môn nên khi giao đấu cùng nàng lão chẳng dám tiến lại gần vì sợ độc. Đại lực thần quyền giờ đây chỉ hy vọng ở trận chiến giữ Âm Ma và chàng thanh niên lạ mặt. Lão nghĩ Âm Ma chắc sẽ mau chóng giành phần thắng và quay lại hỗ trợ cho mình.

Nhưng không ngờ khi Đại Lực thần quyền ngó sang thì thấy trận chiến thật sự kinh hoàng, cát bay đá chạy và hình bóng của hai đối thủ biến mất trong luồng gió xoáy.
Bên phía trận chiến của hai chị em họ Hồng thì có hơi yếu hơn so với đối phương nhưng trận chiến giữa Độc cước lão tà và Tiêu sơn thần nữ thì đã phân thắng bại rõ rệt. Độc cước đã bị mấy vết kiếm thương sắp bại đến nơi rồi.

Riêng Bạch Thái Tiên Hồ đã đánh tan bọn đệ tử của mấy lão quái. Bọn chúng đứa chết, đứa bị thương nên không dám xông vào vây công Bạch Ngọc Tiên Cơ nữa.
Bạch Thái Tiên Hồ vội đỡ ái đồ ngồi xuống nghỉ ngơi còn bản thân đưa mắt ngó chừng cuộc chiến xem có thể hỗ trợ được gì không.

Đột nhiên có tiếng nổ cực lớn ở giữa đám bụi cát mù mịt rồi một tiếng rú thê thiết nổi lên khiến mọi người kinh hoàng ngó mắt nhìn xem kết quả ra sao.
Thân hình La Linh sừng sững đứng giữa đấu trường trong khi thân xác lão Âm Ma bị chẻ ra làm đôi nhìn thật khủng khiếp.

Đại lực thần quyền hồn vía lên mây chưa kịp tỉnh táo trở lại thì đã bị một kiếm của Miêu Thiên Hồng chặt đứt bàn tay bên hữu. Hắn rú lên một tiếng rồi ôm bàn tay máu phóng thẳng vào rừng.

Độc cước lão tà thì thê thảm hơn. Lão thấy tình thế nguy cấp định nhảy vào rừng chạy trốn nhưng bị Tiêu Sơn thần nữ đoán được ý định nên phóng kiếm xuyên tâm giết chết lão ngay đương trường.

Chỉ có Tam hung là may mắn hơn cả. Cả ba kịp bỏ chạy ngay khi chứng kiến các chết thương tâm của đồng bọn. Vì Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đã quá mệt mỏi nên chỉ chống kiếm nhìn theo chứ không có hành động gì ngăn cản.
Kết quả thắng lợi khiến quần nữ đều hài lòng nhìn nhau mỉm cười. Đã lâu rồi mọi người không gặp lại nhau nên vô cùng hân hoan chào hỏi liên hồi.
Bạch Thái Tiên Hồ vì lo cho đệ tử nên sau mấy câu chào hỏi của chị em liền giục La Linh ra tay cứu chữa cho Bạch Ngọc Tiên Cơ.

Lúc này Bạch Ngọc Tiên Cơ đã ngất lịm, toàn thân run rẩy vì lạnh và vì độc chưởng đang ngấm sâu vào phế phủ khiến nàng hít thở cực kỳ khó khăn.
La Linh nhận ra người ngọc thì tâm tình trở nên bối rối. Chàng không ngờ mỹ nhân lại chính là đệ tử của ái thê mình. Gìơ đây tuy trong lòng chàng hết sức lúng túng nhưng chàng cũng vội bước đến tìm cách chữa trị cho nạn nhân.

Bạch Thái Tiên Hồ bế ái đồ lên đưa vào một chỗ khuất rồi vẫy La Linh vào theo. Nàng cởi bỏ phần áo trên của nữ đệ tử thì thấy một bên vai nàng có vết chưởng thương tím thẩm.
La Linh mừng rỡ vội ngồi xuống vận công hút âm độc ở nơi vết thương ra. Một hồi lâu sau, vết thương đã nhạt màu và nạn nhân đã bắt đầu tỉnh lại.

La Linh thu hồi công lực chưa kịp đứng lên thì Bạch Ngọc Tiên Cơ đã tỉnh lại ngước mắt nhìn chàng.
Trong lòng nữ nhân vẫn còn hoảng hốt nên vừa thấy mặt La Linh nàng đã oà khóc rồi ngã vào lòng chàng.

Bạch Thái Tiên Hồ đứng phía sau cảnh giới cho hai người nên thấy rõ tình cảnh đáng lưu tâm nọ. Nàng chợt nhớ đến câu chuyện của Bạch Ngọc Tiên Cơ kể về một kẻ mất trí đã hủy hoại trinh tiết của đệ tử nàng.
Trong lòng Bạch Thái Tiên Hồ tức thì nổi sóng. Nàng không biết phải cư xử thế nào đây khi ái đồ lại bị mất trinh về tay tướng công của mình.
La Linh vỗ nhè nhẹ tấm lưng ong của mỹ nhân rồi khẽ bảo:
- Nàng hãy bình tĩnh. Có việc gì mà thương tâm đến vậy.
Bạch Ngọc Tiên Cơ đưa tay quẹt nước mắt mỉm cười nói:
- Thiếp thực lòng chẳng muốn xa tướng công. Chàng hãy nói với phu nhân cho thiếp làm tỳ nữ của người cũng được. Miễn ra sau này chúng ta gặp được nhau là thiếp mãn nguyện lắm rồi.

La Linh bối rối đưa mắt nhìn về phía Bạch Thái Tiên Hồ. Lúc này Bạch Thái Tiên Hồ đang cúi đầu suy nghĩ nên chưa nhận ra hai người đang nhìn mình.
Bạch Ngọc Tiên Cơ thấy sư phụ đứng đó thì xấu hỗ vội rời khỏi vòng tay của La Linh chạy lại bên sư phụ.

Sư phụ đệ tử gặp nhau đều ôm lấy nhau mà khóc.
Mọi người từ bên ngoài cũng đã bước vào chúc mừng hai người vì Bạch Ngọc Tiên Cơ đã khỏi bệnh. Chỉ một mình La Linh đứng ở đó ngơ ngẫn nhìn các mỹ nhân xinh đẹp đang cười nói mà không hiểu tại sao chàng lại có diễm phúc thu nạp được nhiều mỹ nhân xinh đẹp đến vậy.

0 nhận xét: