Tôi đã từng yêu 2 người con gái, với tôi mà nói, mỗi người có một điểm riêng khiến tôi thích. Nhưng, sau khi xác định tiến xa hơn nữa, tôi phát hiện ra cô gái đầu tiên đã từng quan hệ với đàn ông. Vì lần đó, tôi và cô ấy đi sinh nhật muộn nên tôi chủ động rủ người yêu vào nhà nghỉ. Và trong đêm ấy, tôi đã biết được, cô ấy là đàn bà chứ không phải con gái. Vậy nên, tôi đã từ bỏ ngay sau đó. Tôi không tự tin rằng, cô ấy đã yêu bao nhiêu người, ngủ với những gã nào trước tôi. Tôi luôn sợ ám ảnh khi sống cùng người vợ lẳng lơ, không đoan chính. Vì vậy, tôi chọn cách chia tay không cần lý do. (truyen ngan hay)
Có lẽ, cô ấy cũng hiểu nhưng tôi mặc kệ, vì chuyện yêu rồi chia tay cũng là chuyện dễ dàng, không có gì quá khó khăn với tôi cả. Sau lần ấy, tôi càng bực bội và đã hạ quyết tâm, nhất định phải lấy con gái còn trinh, người không còn trong trắng, tôi sẽ loại ngay dù yêu thế nào đi chăng nữa.
Người con gái thứ hai tôi gặp thật tuyệt vời. Cô ấy nhìn xinh đẹp, hiền lành, ăn nói thì dịu dàng, dễ nghe. Nhìn không giống người con gái lăng nhăng, vì cô ấy rất giản dị, lại học hành giỏi. Tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi nghĩ, đây sẽ là người tôi dành trọn trái tim mình, yêu thương chân thành.
Nhưng khi tình yêu đã chín muồi, một ngày, cô ấy thú nhận với tôi trong nước mắt rằng, mình đã từng dại dột trao thân cho tình cũ, mong tôi hiểu cho cô ấy. Cô ấy nói không muốn dối lừa tôi, sợ sau này tôi sẽ chì chiết và cho rằng cô ấy gian dối. Dù đó là hành động thú nhận nhưng lúc ấy, tôi không thể nào bình tĩnh được. Lại một câu chuyện khiến tôi đau lòng, khiến tôi không đủ dũng cảm đón nhận.
Tôi đã không nói gì, bỏ đi vì tôi cần thời gian suy nghĩ. Người con gái ấy ngoan ngoãn, hiền lành, tốt bụng, chỉ là em đã không còn trinh tiết. Những giọt nước mắt kia có phải thật lòng hay không, tôi còn đang băn khoăn lắm. Và cuối cùng, một lần nữa tôi lại làm việc tôi đã nghĩ, tôi từ bỏ em. Nhất định là phải tìm được người con gái trong trắng, là người đầu tiên của tôi chứ không thể đã từng qua đêm với gã nào khác.
Tôi từ bỏ em lòng rất buồn vì luyến tiếc người con gái ấy. Tôi không biết sau này có tìm được người nào hơn em không, nhưng bản thân tôi không cho phép mình lấy người không còn trong trắng, đó là phương châm của tôi rồi. Và tôi nghĩ, mình nên tuân thủ để có cuộc sống thảnh thơi hơn, thoải mái hơn nhất là sau khi đã thành vợ, thành chồng, tránh chuyện dằn vặt nhau.
Có lẽ, nhiều người sẽ chửi tôi, bảo tôi là loại không ra gì. Nhưng đó là cách sống của tôi, và tôi nghĩ, mình không sai…
0 nhận xét: